NGƯỜI THỨC TỈNH
- THỨC TỈNH MỤC ĐÍCH SỐNG - SỐNG HAY TỒN TẠI – [Ngày 6/280]
linh hồn – không phải là thực thể thể xác, một thực thể vô hình – không chỉ là
một thực thể hữu hình, một thực thể đang quan sát mọi thứ - chứ không phải là một
đối tượng bị nhẫm lẫn với những gì được quan sát – như cách mà tâm trí nói với
chúng ta.
Tồn tại là khi một người nhầm lẫn họ như là một thể xác (bao
bì), nhầm lẫn họ như là một thực thể hữu hình (như cách tâm trí nói với họ), nhầm
lẫn họ như là đối tượng quan sát (và đồng nhất mình với đối tượng quan sát).
-
Và
sẽ chẳng có gì sai hay đúng cho đến khi chúng ta THỨC TỈNH, thức tỉnh trước
dòng suy nghĩ miên man trong tâm trí, thức tỉnh – thoát khỏi tâm trí – và từ đó
chúng ta có thể “quan sát vào tâm trí” chứ không phải quan sát “vào tâm trí”.
Khi và chỉ khi chúng ta thoát tâm trí thì chúng ta mới có thể bước vào cuộc sống,
khi và chỉ khi chúng ta thoát khỏi cuộc sống thì chúng ta mới bước vào THIÊN ĐƯỜNG.
2 – Sống là một trạng thái THỨC TỈNH, nó vượt ra ngoài mức của
sự suy nghĩ vào đón chào SỰ THẬT. Cuộc sống là sự thật và không có gì ngoài sự
thật. Những gì vượt quá sự thật cũng không phải là sự thật, và những gì là sự
thật thì không điều gì có thể thay thế được. Có đến 7 sự thật tối thượng của cuộc
sống mà một người cần biết đến ((*) Nguồn: Quyển sách NGƯỜI THỨC TỈNH – sẽ nói
rõ 7 sự thật tối thượng này)). Hãy nhớ rằng: “Sự thật và chỉ có sự thật mới giải
phóng chúng ta tự do”, “Thấu hiểu sự thật và không có gì ngoài sự thật – mới
làm cho ta hạnh phúc”.
Tồn tại là một trạng thái NGỦ MÊ của linh hồn, trạng thái này
là trạng thái mà hầu hết mọi người đều trải qua – một trạng thái nghĩ là tâm
trí là mình, các dòng suy nghĩ là mình, các tiếng nói nhỏ diễn ra trong tâm trí
là mình… Sự thật là chẳng có cái nào trong số đó là bạn cả. Bạn không phải là
tâm trí của bạn, bạn không phải là các suy nghĩ của bạn, và bạn cũng không phải
là tiếng nói nhỏ trong tâm trí của bạn… Không một số nào trong số đó là bạn cả.
Vì sao? Vì khi bạn nói: “Tâm trí của mình” thì tức là TÂM TRÍ ĐÃ KHÔNG PHẢI LÀ
BẠN rồi, vì làm sao mà có một cái “vừa là của tôi – lại là tôi được”, “những
cái của tôi phải là một thực thể KHÔNG PHẢI LÀ TÔI chứ”…. Hãy suy nghĩ về điều
này: Nếu bạn nói “cái xe của tôi” – thì tức là cái xe đã không phải là tôi, vì
nếu có cái gì là tôi – thì nó không được gọi là “của tôi”, và bất cứ cái gì được
gọi là “của tôi” đều không phải tôi… Bạn thấy đấy: Tâm trí đã cho bạn nhầm lẫn
với chính mình một cách mê lầm như vậy. Nó đã từng diễn ra hàng ngàn năm và sẽ
còn diễn ra nhiều trăm năm nữa – cho đến khi nhân loại THỨC TỈNH.
- Hãy
sẵn sàng THỨC TỈNH, thế kỷ này chính là thế kỷ của thức tỉnh, và hầu như tất cả
những người không thức tỉnh (tiếp tục ngủ mê) sẽ bị bỏ lại trong tiến trình vận
động của vũ trụ.
Bạn chọn: Sống hay tồn tại?
Nguồn: Tác giả Trần Trung Kiên – Ngày 16/3/2020
#thuctinh; #mucdichsong; #thuctinhmucdichsong; #songtheodungmucdich; #khoahockinhdoanh; #khoahocthanhcong; #trantrungkien; #royalbooks; #royalsociety; #hoanggiahoi