[Ngày 13/365/365] – LÀM THẾ NÀO ĐỂ TÔI CÓ THỂ KIẾN TẠO
CUỘC SỐNG TỐT ĐẸP HƠN?
TK (*) – Hỏi: Làm thế nào để một mặt tôi chấp nhận cuộc
sống như nó đang là – một mặt tôi có thể kiến tạo cuộc sống tốt đẹp hơn? Và làm
thế nào để tôi có thể kiến tạo cuộc sống tốt đẹp hơn?
Hoàng Gia –
Đáp: Đối với tâm trí việc chấp nhận một cái gì đó ít khi diễn ra và thường sự
chấp nhận diễn ra rất ngắn vào khoảnh khắc nó vừa đạt được điều nó muốn. Nhưng
bạn sẽ thấy được rằng chúng ta chỉ thực sự có cảm giác ‘hạnh phúc hết sức ngắn
ngủi’ và chóng phai tàn vào những lúc mà tâm trí nó vừa đạt điều nó muốn. Điều
này có nghĩa là đối với tâm trí – chấp nhận – vui vẻ - và nhiệt tình là cảm xúc
hết sức ngắn ngủi và chóng phai tàn. Điều đó có nghĩa là nếu bạn tìm kiếm sự chấp
nhận – sự vui vẻ - và lòng nhiệt tình bên trong tâm trí là rất hời hợt, và khả
năng là không thể đạt được nó trong thời gian dài. Tất nhiên nếu với một người
cảm giác chấp nhận – vui vẻ và nhiệt tình không có được trong thời gian dài, sẽ
dẫn đến tình trạng ngược lại là “không chấp nhận – không vui vẻ - và không nhiệt
tình” sẽ được sinh ra. Cho đến một ngày, nếu có thể bạn đã tự rơi vào tình trạng
KHÔNG CHẤP NHẬN (tức phản kháng) – KHÔNG VUI VẺ (tức giận dữ) – KHÔNG NHIỆT
TÌNH (tức mất nhuệ khí phấn đấu), trở thành điều đương nhiên. Và đó là lý do tại
sao đối với tâm trí – bạn sẽ không thể chấp nhận cuộc sống NHƯ NÓ ĐANG LÀ.
Nhưng có một câu hỏi tôi muốn hỏi là: Nếu
bạn không chấp nhận cuộc sống NHƯ NÓ ĐANG LÀ – thì làm sao bạn có thể kiến tạo
cuộc sống tốt đẹp hơn?
Năng lực của
sự kiến tạo đến từ năng lực của sự chấp nhận – vui vẻ và lòng nhiệt tình, mà
không phải ngược lại. Và điều mà tôi muốn nói là: “CHO ĐẾN KHI NÀO BẠN CÒN KHÔNG
CHẤP NHẬN CUỘC SỐNG NHƯ NÓ ĐANG LÀ – VÀO KHOẢNH KHẮC HIỆN TẠI – BẠN SẼ CÒN KHÔNG
CHỊU TRÁCH NHIỆM VỀ CHÍNH CUỘC SỐNG CỦA MÌNH.”
Nói cách
khác: “Chỉ khi nào bạn chấp nhận cuộc sống
như nó đang là – vào khoảnh khắc hiện tại – thì bạn mới có năng lực chịu TRÁCH
NHIỆM VỀ CUỘC SỐNG CỦA MÌNH. Nếu không bạn vẫn còn phản kháng – tức là bạn vẫn
còn không chịu trách nhiệm về những gì mình làm (trong quá khứ - là hiện tại
(trước đây)) – và điều đó có nghĩa là bạn vẫn không chịu trách nhiệm về những
gì sẽ xảy ra sau này (tức là hiện tại (tiếp theo)).
Điều này có
nghĩa chính xác: “NẾU NHƯ BẠN KHÔNG CHẤP NHẬN CUỘC SỐNG ‘NHƯ NÓ ĐANG LÀ’ – VÀO KHOẢNH
KHẮC HIỆN TẠI (PHÚT GIÂY NÀY) – THÌ BẠN VẪN CHƯA CHỊU TRÁCH NHIỆM HOÀN TOÀN VỀ
NHỮNG ĐIỀU BẠN ĐÃ GÂY RA CHO CUỘC SỐNG (ĐỂ CUỘC SỐNG QUAY TRỞ LẠI BIỂU HIỆN
TRÊN BỀ MẶT CỦA NÓ – NHỮNG GÌ BẠN KHÔNG THỂ CHẤP NHẬN).”
Vậy nên, chỉ
khi nào BẠN CHẤP NHẬN CUỘC SỐNG NHƯ NÓ ĐANG LÀ – THÌ BẠN MỚI CÓ NĂNG LỰC CHỊU
TRÁCH NHIỆM 100% VỀ CUỘC SỐNG CỦA BẠN – VÀ ĐÓ CHÍNH LÀ NĂNG LỰC CÚA SỰ THAY ĐỔI
CUỘC SỐNG DIỄN RA.
Cho nên, điều
đúng ở đây là: “Bạn chỉ có thể kiến tạo
cuộc sống tốt đẹp hơn với năng lực của người chấp nhận cuộc sống như nó đang là”.
Có thể, tâm trí của bạn không thể chấp nhận điều này, nhưng BẠN SẼ BIẾT ĐƯỢC RẤT
RÕ ĐIỀU NÀY – trên hành trình kiến tạo nên một thực tế tốt hơn qua năng lực của
sự chấp nhận.
Bởi vì với
HÀNH TRÌNH TÂM LINH – với năng lực của HÀNH ĐỘNG trong sự chấp nhận – vui vẻ và
lòng nhiệt tình, bạn mới không gây ra đau khổ cho chính mình – đau khổ cho những
người khác – và đau khổ cho không gian tâm linh tập thể.
Chỉ khi nào
bạn CHẤP NHẬN CUỘC SỐNG NHƯ NÓ ĐANG LÀ – VÀO KHOẢNH KHẮC HIỆN TẠI – VÀ BƯỚC VÀO
HÀNH ĐỘNG TRONG SỰ CHẤP NHẬN ĐÓ, bạn mới có thể giải quyết vấn đề thực sự mà
không gây ra thêm sự đau khổ cho chính mình, đau khổ cho những người khác và
đau khổ cho không gian tâm linh tập thể.
Vậy làm thế
nào để tôi có thể kiến tạo cuộc sống tốt đẹp hơn?
Bạn kiến tạo
cuộc sống bên ngoài của mình bằng cách KIẾN TẠO SUY NGHĨ CỦA MÌNH. Bạn kiến tạo
suy nghĩ của mình như là việc tạo ra một cuốn sách, tạo ra một phát minh, hoặc
đơn giản giống như việc bạn tạo ra một bài viết (như thế này…).
BẠN CÓ MỘT
BỘ NÃO – CÓ SUY NGHĨ – VÀ CÓ TÂM TRÍ ĐỂ CÓ THỂ SUY NGHĨ, nhưng suy nghĩ không
phải là chính bạn, tâm trí không phải là chính bạn, và bộ não – tất nhiên rồi –
cũng không phải là chính bạn. Nhưng câu hỏi đặt ra là: “AI TẠO RA AI?” – hay câu
hỏi chính xác hơn là “CÁI GÌ TẠO RA CÁI GÌ?”
BỘ NÃO của
bạn là một công cụ tuyệt vời để xử lý vấn đề trong thế giới này, nhưng điều
quan trọng của bộ não là nó chỉ có GIẢI QUYẾT 1 VẤN ĐỀ - TRONG 1 THỜI ĐIỂM (KHOẢNH
KHẮC HIỆN TẠI) – và sau đó sẽ chuyển qua xử lý 1 vấn đề tiếp theo – vào khoảnh
khắc hiện tại (tiếp theo). Nếu bạn đưa cho bộ não (tâm trí, suy nghĩ, suy tư,
tư duy…) QUÁ NHIỀU VẤN ĐỀ CÙNG GIẢI QUYẾT MỘT LÚC – nó sẽ không giải quyết được
bất kỳ vấn đề nào, và nếu nó không giải quyết được vấn đề nào – nó sẽ “gây rối”
trở lại cho bạn.
BỘ NÃO là
công cụ tuyệt vời được Đấng tạo hóa ban cho BẠN – để giải quyết vấn đề, tìm kiếm
giải pháp và đưa ra giải pháp để bạn vượt qua thách thức (nhưng bộ não không phải
là bạn). Câu chuyện trở nên rắc rối khi BẠN tìm kiếm chính mình qua bộ não –
qua đưa ra câu hỏi về “TÔI LÀ AI?/BẠN LÀ AI?” – để tìm kiếm câu trả lời trong
tâm trí. Tâm trí – là hữu hạn, không thể đi tìm câu trả lời cho câu hỏi “TÔI LÀ
AI?/BẠN LÀ AI?” – MỤC ĐÍCH SỐNG CỦA ĐỜI BẠN LÀ GÌ? – BẠN SỐNG TRÊN ĐỜI ĐỂ LÀM
GÌ? – Ý NGHĨA CỦA ĐỜI SỐNG CỦA BẠN LÀ GÌ? – HẠNH PHÚC LÀ GÌ? – TỰ DO LÀ GÌ? –
và thậm chí TÌNH YÊU LÀ GÌ? – ĐẤNG SÁNG TẠO LÀ GÌ? – ĐỨC TIN LÀ GÌ?... vì tất cả
những điều đó đều Ở BÊN NGOÀI TÂM TRÍ. Và TÂM TRÍ – là thứ hữu hạn – sẽ không
đưa ra được câu trả lời về CÁI VÔ HẠN. Vậy nên, rắc rối xảy ra khi BẠN TÌM KIẾM
CHÍNH MÌNH TRONG TÂM TRÍ. Còn ngoài ra – TÂM TRÍ (tức SUY NGHĨ, BỘ NÃO…) – là thứ
tuyệt vời để bạn kiến tạo nên cuộc sống của mình.
Có 3 vấn đề
bạn cần giải quyết với tâm trí mình, trước khi đưa nó trở thành CÔNG CỤ TUYỆT VỜI
để bạn kiến tạo cuộc sống của bạn trở nên tốt đẹp hơn đó là: Thứ nhất, BẠN
không phải là suy nghĩ của mình – và bạn kiến tạo (nhào nặn) suy nghĩ của mình
như là bạn kiến tạo bất cứ cái gì trong cuộc sống (một cuốn sách, một bài viết,
một bằng phát minh,… hay bất cứ thứ gì bạn làm ra trong cuộc sống); Thứ hai,
TÂM TRÍ CỦA BẠN không thể giải quyết nhiều vấn đề cùng một lúc – mà nó chỉ giải
quyết được 1 VẤN ĐỀ VÀO 1 KHOẢNH KHẮC HIỆN TẠI, vậy nên bạn cần GIẢI QUYẾT TUẦN
TỰ TỪNG VIỆC MỘT CHO ĐẾN KHI BƯỚC QUA VIỆC TIẾP THEO – VÀ LUÔN GIỮ MÌNH Ở TRONG
TRẠNG THÁI HIỆN TẠI (KHI GIẢI QUYẾT VẤN ĐỀ); Thứ ba, TÂM TRÍ LÀ CÔNG CỤ TUYỆT VỜI
ĐỂ GIẢI QUYẾT MỌI VẤN ĐỀ CŨNG NHƯ TƯƠNG TÁC VỚI MỌI THỨ TRONG THẾ GIỚI NÀY –
như nó sẽ không bao giờ có thể trả lời được câu hỏi “TÔI LÀ AI?/BẠN LÀ AI?” –
và cũng không thể giải quyết được những vấn đề vô hạn như HẠNH PHÚC LÀ GÌ? – TỰ
DO LÀ GÌ? – MỤC ĐÍCH SỐNG LÀ GÌ? – TÌNH YÊU LÀ GÌ?... Vì tất cả những điều đó đều
ở bên ngoài tâm trí – và bạn chỉ có thể giải quyết được nó THÔNG QUA ĐỨC TIN –
và TRẢI NGHIỆM THỰC TẾ VỀ ĐỨC TIN.
Quay trở lại
câu hỏi thực tế của bạn là: Làm thế nào để tôi có thể kiến tạo cuộc sống tốt đẹp
hơn?
Thứ nhất, bạn
chấp nhận CUỘC SỐNG NHƯ NÓ ĐANG LÀ – vào KHOẢNH KHẮC HIỆN TẠI, vì thực ra nó
cũng không thể nào khác hơn. Bước đầu tiên để thay đổi cuộc sống của bạn là CHẤP
NHẬN CUỘC SỐNG NHƯ NÓ ĐANG LÀ – VUI VẺ VỚI NHỮNG GÌ ĐANG XẢY RA – VÀ ĐƯA LÒNG
NHIỆT TÌNH (vui vẻ và hướng tới mục tiêu) vào tất cả những gì bạn làm. Khi đó –
BẤT CỨ NHỮNG GÌ BẠN LÀM – hãy làm trong trạng thái CHẤP NHẬN – VUI VẺ - VÀ NHIỆT
TÌNH. Nếu bạn không thể nhiệt tình thì hãy vui vẻ, nếu bạn không thể vui vẻ thì
hãy chấp nhận, còn nếu bạn không nhiệt tình – không vui vẻ - và cũng không chấp
nhận việc đang làm – THÌ ĐỪNG LÀM NÓ NỮA. Nếu bạn vẫn tiếp tục làm việc trong
trạng thái không chấp nhận (và tất nhiên là không vui vẻ và cũng không nhiệt
tình) – bạn chỉ đang gây ra đau khổ cho chính mình, và cho những người khác. Bạn
không thể tạo ra những điều tốt đẹp cho thế giới – nếu trước tiên bạn không làm
những điều đó trong trạng thái tốt đẹp.
Thứ hai, bạn
kiến tạo suy nghĩ của mình – VÀ LÀM VIỆC VỚI SUY NGHĨ CỦA MÌNH – TRONG TRẠNG
THÁI “TRỐNG RỖNG”. Suy nghĩ của bạn giống như là một khu đất, một khu vườn, hay
một căn nhà, một căn phòng… Trước khi bạn có thể muốn nó trở nên hiệu quả - bạn
sẽ phải DỌN TRỐNG NÓ – và tốt nhất là “DỌN TRỐNG 100%” thì càng tốt. Đó là khi
bạn TỈNH THỨC – mà không có chút suy nghĩ nào, đó là khi bạn NHẬN THỨC MỘT CÁCH
SÂU SẮC VỀ MỘT ĐỐI TƯỢNG BẰNG CÁCH QUAN SÁT NÓ – nhưng không có chút suy nghĩ
nào, đó là khi bạn trở nên VÔ NIỆM – KHÔNG CÓ CHÚT SUY NGHĨ NÀO (như trạng thái
giấc ngủ không mộng mị) – nhưng bạn rất tỉnh táo, đó là khi bạn HIỆN HỮU TOÀN
TRIỆT – để làm “im bặt” mọi suy nghĩ của bạn – và đó là khi bạn tiến đến CÁI
BÂY GIỜ (HIỆN HỮU BÊN NGOÀI THỜI GIAN – PHI THỜI GIAN)… và một số cách tương tự.
Bạn tiến vào trạng thái TỈNH THỨC – KHÔNG SUY NGHĨ – NHƯNG VẪN TỈNH TÁO MỘT
CÁCH ĐÁNG KINH NGẠC. Đó chính là quy trình “dọn trống suy nghĩ”.
Thứ ba, đó
chính là NHẤT NIỆM – NHẤT HÀNH – NHẤT KHOẢNH KHẮC, nghĩa là “NGHĨ 1 VIỆC – LÀM 1
VIỆC – TRONG 1 KHOẢNH KHẮC (HIỆN TẠI)”, và đừng quan tâm đến hàng tá những việc
(sẽ làm hoặc không làm khác…). Khi đó bất kỳ việc nào bạn làm – thì cũng sẽ làm
CÓ HIỆU QUẢ. Và đặt cho mình mục tiêu là: “Nếu
không làm thì thôi, còn nếu làm thì sẽ phải LÀM CHO RA HỒN”.
Đó là lý do
tại sao, trong phân đoạn Kinh Thánh, đã viết “Hễ làm việc gì, hãy HẾT LÒNG mà làm, như thể làm cho Chúa, chớ không
phải làm cho người ta” (Kinh Thánh | Cô-lô-sê 3:23).
Và nếu bạn
làm bất kỳ việc gì trong trạng thái NHẤT NIỆM – NHẤT HÀNH – NHẤT KHOẢNH KHẮC,
thì bạn sẽ có được một kết quả công việc đáng kinh ngạc.
Vậy nên, bất
luận điều gì bạn muốn kiến tạo nên cuộc sống tốt đẹp ở bên ngoài – hãy kiến tạo
nó bên trong suy nghĩ (nhưng đừng kiến tạo quá nhiều suy nghĩ cùng một lúc – nó
sẽ không hoạt động hiệu quả cho bạn).
HÀNH ĐỘNG – CÓ GIÁ TRỊ - ĐÚNG NGUYÊN TẮC – CÓ Ý NGHĨA –
VÀ ĐÚNG MỤC ĐÍCH, HÒA LÀM MỘT; Đó chính là ĐIỂM BÙNG PHÁT CHO TỪNG
VIỆC – CHO TỪNG KHOẢNH KHẮC – VÀ CHO CUỘC ĐỜI CỦA BẠN.
#ANewHumanBeing - #Acceptance - #BetterLife - #OnlyOneAction
- #OnlyOneThinking
Thông điệp từ: TRẦN TRUNG KIÊN | ROYAL AUTHOR | ROYAL
ADVISOR
0 comments:
Đăng nhận xét