[Ngày 94/365/365] ĐẠI NGÃ (Phần 1)
TK (*) – Hỏi: Đại ngã là gì? Và làm
thế nào để ta có thể hiểu về Đại ngã?
Hoàng Gia – Đáp:
Đại ngã là “không hiểu được” – “không thể gọi tên” – hay nói cách khác là BẤT KHẢ TƯ NGHỊ (tức là không thể nghĩ
được và cũng không thể bàn được). Về mặt bản chất – “TÔI LÀ AI?” – đã là một cái gì đó vượt lên trên suy nghĩ – khái niệm
– và hình thức. Nói cách khác, việc khám phá câu hỏi “TÔI LÀ AI?” (hay là “MÌNH
LÀ AI?” – “TA LÀ AI?”) đã vượt lên trên suy nghĩ thông thường của con người,
vì suy nghĩ (thông thường) cũng không thể trả lời câu hỏi này.
Ngoài ra, cũng không thể bằng một
phép suy luận logic nào (vốn chỉ thuộc về thế giới này) để hiểu về ĐẠI NGÃ (như là sự rộng lớn bao la –
bao trùm CHÂN NGÃ (tức là bản chất chân thật của bạn)) – hoặc còn được gọi là ĐẠI THỂ (như là rộng lớn bao la – bao trùm
BẢN THỂ HIỆN TIỀN (tức là bản chất chân thật của bạn). Nói cách khác, dù bạn là
vô hình – vô hạn – và bên ngoài suy nghĩ, nhưng so với ĐẠI NGÃ (tức là ĐẠI THỂ)
thì “khá là nhỏ” so với ĐẠI NGÃ.
Về mặt bản chất trong thế giới bên
ngoài, bạn chỉ có thể nhận thức được những gì liên quan đến bạn trong thế giới
này (vũ trụ này) – ngay cả khi bạn được gọi là NHẬN THỨC (hay nói cách khác, NHẬN THỨC là một tên gọi khác của bạn)
thì bạn cũng chỉ quan sát – nhận thức ở một mức độ KHÔNG THỂ BẰNG VỚI HIỆN TẠI
được.
Một điểm lưu ý ở đây là: HIỆN TẠI LÀ KHÔNG GIAN CHO TẤT CẢ CÁC SỰ KIỆN
DIỄN RA ĐỒNG THỜI TRONG TOÀN CÕI VŨ TRỤ - ĐƯỢC BIỂU HIỆN RA TRÊN BỀ MẶT NÓ
LÀ NHỮNG GÌ BẠN CÓ THỂ THẤY ĐƯỢC VÀO PHÚT GIÂY NÀY.
Về mặt bản chất – theo nghĩa sâu xa
nhất: BẠN CHÍNH LÀ “HIỆN TẠI” –
trong chiều thời không của HIỆN HỮU – và không thể khác đi được. Nhưng ĐẠI NGÃ –
tức ĐẠI THỂ - lại lớn hơn như thế nhiều.
Nếu như bản chất chân thật của bạn là
NHẬN THỨC (hay nói cách khác NHẬN THỨC
LÀ TÊN GỌI KHÁC CỦA BẠN) thì ĐẠI NGÃ
chính là Ý THỨC THUẦN TÚY – là Ý THỨC
trước khi ý thức hóa thân vào bất kỳ hình tướng nào.
Trong chiều không gian sâu xa nhất,
khi ý thức thuần túy hóa thân trở nên hình tướng (suy nghĩ, đối tượng bên trong
và đối tượng bên ngoài) thì ý thức thuần túy đi vào “giấc mơ” – giấc mơ về một
thực tại không có thật (khi nghĩ mình chính là các đối tượng (suy nghĩ bên
trong) hoặc bất kỳ hình thức nào mà ý thức thuần túy đã hóa thân). Vậy nên,
chúng ta có thể nói rằng SỰ THỨC TỈNH CỦA
MỖI CÁ NHÂN có ý nghĩa quan trọng để mỗi cá nhân “thoát khỏi giấc mơ (do
chính mình tạo ra))” nhưng trong chiều sâu xa hơn thì điều đó cũng có nghĩa là
ĐẠI NGÃ (ĐẠI THỂ) đã tự ý thức về chính mình là ĐẠI NGÃ (ĐẠI THỂ) trước khi ĐẠI
NGÃ (ĐẠI THỂ) hóa thân vào từng cá thể. Và điều đó có nghĩa là: SỰ THỨC TỈNH CỦA MỖI CÁ NHÂN LÀ MỘT SỰ KIỆN
VÔ CÙNG TRỌNG ĐẠI ĐỐI VỚI VŨ TRỤ - khi vũ trụ đã tự ý thức về chính mình
(vì bạn – chính là một Vũ trụ đó (trong muôn ngàn Vũ trụ, cùng với mỗi người –
như là một tiểu Vũ trụ) – được gọi là tiểu Vũ trụ - bên trong Đại Vũ trụ)).
Vậy nên, nếu như BẠN TRONG THẾ GIỚI BÊN NGOÀI – CÓ “HIỆN TẠI” CỦA BẠN – CHÍNH LÀ “ĐỜI SỐNG”
được đánh dấu bằng thời điểm bạn sinh ra – và lớn lên cùng với hiện tại (của đời
sống) – trong sự hiện diện dưới hình hài một con người – và chứng kiến những sự
kiện đến và đi – trong dòng chảy bất tận của hiện tại. Còn về chiểu sâu xa nhất
– thì bạn chính là hiện tại – tức là HIỆN HỮU TRONG TOÀN CÕI VŨ TRỤ được biểu
hiện ra trên bề mặt của sự sống – ngay bây giờ (và tại đây).
Còn ĐẠI NGÃ là gì? Là SỰ HIỆN HỮU – TỰ
HỮU – VÀ HẰNG HỮU bên ngoài thời không này – tức là bên ngoài thời không của bạn
– và có lẽ hoàn toàn không thể hiểu được cho đến khi BẠN BIẾT ĐƯỢC BẠN LÀ AI? –
hoặc cho đến khi BẠN KHÁM PHÁ ĐƯỢC SỰ THẬT VỀ “TÔI LÀ AI?” – thì những sự thật về ĐẠI NGÃ (ĐẠI THỂ) sẽ dần được
hé lộ trong chiều sâu vô tận (bên trong) – và trong chiều rộng vô tận (bên
ngoài).
Vậy nên, câu trả lời về ĐẠI NGÃ là
gì? Chính là câu trả lời về việc bạn khám phá ra được SỰ THẬT ĐƠN GIẢN – và SỰ
THẬT ĐƠN GIẢN đó chính là VŨ TRỤ LÀ MỘT
NƠI CÓ TRẬT TỰ - và một nơi có trật tự sẽ cần một bản thiết kế vĩ đại – và đó
là lý do tại sao ĐẤNG SÁNG TẠO là có thật – và sự công nhận về một Đấng sáng tạo
là điều mà mỗi con người đều có cái nhìn thoáng qua (nhưng do điều đó không quá
lâu nên không dễ nắm bắt) – và thường hay “bỏ qua” nó.
Bất cứ khi nào bạn đi d lịch vào thiên nhiên – đến những nơi mà chưa có
nhiều đặt chân đến – bạn sẽ khám phá ra được sự thật về thiên nhiên – và thiên
nhiên sẽ dạy bạn về VŨ TRỤ - về ĐẤNG SÁNG TẠO nhiều như thế nào?
Bất cứ khi nào bạn thấy xót thương với tình yêu một người nào đó – được
biểu hiện bên trong bằng tình yêu tha nhân và được biểu hiện ra bên ngoài bằng
sự phục vụ - bạn sẽ thấy tấm lòng con người vốn bao la, bạn sẽ thấy được ĐẤNG
SÁNG TẠO – bạn sẽ thấy được ĐẠI NGÃ?
Bất cứ khi nào bằng một cái nhìn thoáng qua về khoảnh khắc hiện tại – hiện
tại toàn triệt (phi thời gian) bạn sẽ có cái nhìn thoáng qua về SỰ TĨNH LẶNG (về
SỰ LẮNG ĐỘNG) – về SỰ YÊN BÌNH – về SỰ BÌNH AN – về SỰ AN BÌNH của Thượng Đế vượt
lên trên mọi sự hiểu biết của con người. Ấy là lúc bạn chứng ngộ về ĐẠI THỂ, ấy
là lúc bạn chứng ngộ về ĐẠI NGÃ, ấy là lúc bạn chứng ngộ về THƯỢNG ĐẾ, ấy là
lúc bạn chứng ngộ về ĐẤNG SÁNG TẠO, ấy là lúc bạn chứng ngộ về ĐẤNG TỰ HỮU – HIỆN
HỮU – HẰNG HỮU, và điều đó giống như bạn “TRỞ VỀ NHÀ”. Điều đó giống như “hạt
sáng” (ánh sáng) đã biết được mình là một phần không thể tách rời khỏi nguồn
sáng – và bắt đầu “trở về nguồn (trở về nhà)” – nơi mà ánh sáng từ đó đi ra,
nơi mà hạt sáng từ đó đi ra.
Đó là lý do tại sao Kinh Thánh đã từng
viết “Sự bình-an của Đức Chúa Trời vượt-quá
mọi sự hiểu-biết, sẽ giữ-gìn lòng và ý-tưởng anh em trong Đức Chúa Yeshua Christ.”
(Kinh Thánh | Philip 4:7). Vậy nên, chỉ khi nào bạn hiện hữu bạn mới chứng
ngộ về HIỆN HỮU – TỰ HỮU – HẰNG HỮU, và đó cũng là ĐẠI NGÃ – mà không có thể
dùng bất cứ từ nào để gọi tên.
Và câu hỏi đặt ra tiếp theo là: Làm thế nào để ta có thể hiểu về Đại ngã?
Trước nhất – BẠN PHẢI HIỂU ĐƯỢC MÌNH.
Trước nhất – BẠN PHẢI BIẾT ĐƯỢC MÌNH.
Trước nhất – BẠN PHẢI SỐNG CHÂN THẬT VỚI CHÍNH MÌNH.
Hay nói cách khác, trước tiên bạn phải
sống đúng mục đích – sống đúng mục đích mà bạn được tạo dựng để sống theo đúng
mục đích đó. Và về cơ bản, mọi người luôn sống theo đúng mục đích – nhưng sự thật
là mọi người không thực sự sống đúng mục đích. Và đó là lý do tại sao hầu hết mọi
người không thể chứng ngộ được chính mình – không thể trả lời được câu hỏi “TÔI
LÀ AI?” – và câu trả lời cho câu hỏi “TÔI LÀ AI?” thì nhiều khi cũng không phải
là câu trả lời. Nhưng nếu bạn liên tục đặt câu hỏi “TÔI LÀ AI?” thì theo một sự
thật đơn giản – bạn sẽ trực ngộ ra được “TÔI LÀ AI?” – và điều đó có nghĩa là BẠN
THỨC TỈNH.
THỨC TỈNH - ấy chính là thức tỉnh khỏi giấc mơ về chính bạn – do tâm trí
của bạn tạo ra – trong tình trạng bất thức của bạn.
Nói cách khác, trong trạng thái bình
thường của con người là trạng thái “thức và mơ”, cho đến khi nào con người trở
nên thức tỉnh – và đó cũng chính là mục đích của con người.
Vậy nên, một mặt bạn không thể hiểu
được Đại ngã – một mặt nếu bạn HIỂU ĐƯỢC MÌNH – bạn sẽ có “quay về nguồn” – “quay
về nhà” – và từ đó bạn có thể HIỂU ĐƯỢC những gì vốn trước kia bạn không hiểu
được - ấy cũng chính là SỰ HIỂU CHÂN CHÍNH.
Sự hiểu biết sau khi chấp nhận từ bỏ
suy nghĩ – mà vẫn nhận thức một cách đầy tỉnh táo - ấy là sự hiểu biết chân thật
về thế giới này (về Vũ trụ này) – và về cơ bản đó là sự hiểu biết sâu sắc nhất
mà một người đã từng đạt được. Và sự hiểu biết đó không đến từ suy nghĩ (cái biết
thông thường) – cho nên ta có thể gọi nó là THOẢI MÁI VỚI SỰ KHÔNG BIẾT – hay có
thể tiếp cận với điều không biết mà vẫn thoải mái thì sẽ có “ánh sáng của nhận
thức chiếu qua bạn” – và có thể lần đầu tiên (hay những lần sau đó) – BẠN TRỰC
NGỘ VỀ MÌNH – BẠN TRỰC NGỘ VỀ VŨ TRỤ (BÊN NGOÀI) – và do đó bạn cũng có thể TRỰC
NGỘ VỀ “ĐẠI NGÔ (theo một cách nào đó không thể hiểu được).
Cuối cùng, bằng một cách nào đó không
thể hiểu được – BẠN ĐÃ CÓ THỂ “HIỂU ĐƯỢC” - ấy là sự hiểu vể ĐẠI NGÃ - ấy là sự
hiểu về Vũ trụ. Sự hiểu biết này sẽ dẫn bạn “trở về nhà” – “trở về nguồn” như
cách mà hạt sáng quay trở lại nguồn sáng – khi hạt sáng nhận ra được sự thật về
mình. Giống như “giọt nước” (hạt nước) đã tự nhận thức về chính mình là “giọt
nước” (hạt nước) và trở về “nguồn nước” – là điểm khởi đầu mà giọt nước đã đi
ra – và điều đó có nghĩa như là “bạn trở về nhà”. Và đó chính là cảm giác về sự
bình an vượt quá mọi sự hiểu biết trong Kinh Thánh đã viết.
Và đó cũng là lý do tại sao, sự nhận
biết đó – là một trong những sự nhận biết vĩ đại nhất mà con người đã từng có
thể nhận biết được (trước khi họ mất đi về mặt hình hài). Kinh Thánh đã viết “Sự sống đời là NHẬN BIẾT CHA – tức là Đức
Chúa Trời có một và THẬT, cùng Chúa Yeshua là Đấng Cha đã sai đến” (Kinh Thánh
| Giăng 17:3), và sự nhận biết là sự nhận biết tối thượng mà con người có
thể biết được – vượt lên trên thành tích về Tôn giáo hoặc bất kỳ trường phái
Tôn giáo truyền thống nào.
Và cuối cùng, ĐẠI NGÃ LÀ THỨ KHÔNG THỂ
HIỂU ĐƯỢC – LÀ “BẤT KHẢ TỰ NGHỊ” (là không thể nghĩ bàn) – nhưng bằng một phép
màu không thể hiểu được, cuối cùng bạn đã được hiểu - ấy là ân điển - ấy là may
mắn – và có lẽ đó chính là thành tựu duy nhất (và hữu ích nhất) mà bạn có thể
hiểu được trong cuộc đời mình.
“SỰ NHẬN BIẾT”
– LÀ NHẬN THỨC – khi nhận thức ấy đã tự nhận thức về chính mình – có nguồn cội
từ Ý THỨC – là Ý THỨC THUẦN TÚY – trước khi ý thức trở thành bất kỳ hình thức
nào mà chúng ta có thể thấy được trên bề mặt của cuộc sống, là thành tựu lớn nhất
mà bạn có thể khám phá. Đó chính là SỰ THỨC TỈNH!
///---
(*) Vấn đề - Thử thách: Khám phá câu
hỏi “TÔI LÀ AI?”
(**) Câu hỏi – Thức tỉnh: “TÔI LÀ AI?”
(***) Trải nghiệm – Thực hành: Tự hỏi
“TÔI LÀ AI?” bất cứ khi nào có thể - và khám phá trải nghiệm bên trong sau khi
hỏi câu hỏi “TÔI LÀ AI?”
0 comments:
Đăng nhận xét