[SỐNG TRONG HIỆN TẠI | Ngày 9] THỨC TỈNH TÂM LINH LÀ GÌ?
TK (*) – Hỏi: Thức tỉnh tâm linh là
gì? Và dấu hiệu của sự thức tỉnh tâm linh là gì?
Hoàng Gia – Đáp:
Dấu hiệu của sự thức tỉnh tâm linh đó là nhận ra bên trong đầu mình có một giọng
nói nhỏ vang vang ở trong đầu. Giọng nói vang vang ở trong đầu chính là các
dòng suy nghĩ được biểu hiện dưới dạng âm thanh. Ngoài ra suy nghĩ còn được biểu
hiện dưới dạng hình ảnh, và các câu chuyện – tình huống diễn ra trong quá khứ –
và những dự tưởng trong tâm trí về tương lai. Cũng có một số dấu hiệu khác nữa
nhưng dấu hiệu về sự nhận thức rằng mình có các tiếng nói nhỏ vang vang ở trong
đầu là dấu hiệu cho thấy sự thức tỉnh diễn ra. Còn ở dưới mức đó thì gần như là
chưa xảy ra sự thức tỉnh.
Hay nói cách khác, nếu bạn có tần số
rung động để dẫn đến việc đọc những gì được viết ra đây – và đôi điều có thể rõ
về nó, thì sự thức tỉnh diễn ra bên trong bạn – hoặc bạn được kêu gọi để dẫn đến
sự thức tỉnh. Còn nếu bạn không có bất kỳ tần số rung động nào đối với những gì
được viết ra đây thì coi như sự thức tỉnh chưa diễn ra bên trong bạn. Và tất cả
mọi thứ đều cần thời gian để có thể bạn đi sâu vào chính mình hơn. Và khi đó, bạn
sẽ nhận ra được những gì được viết ở đây là đơn giản, và sự đơn giản đó đến từ
sự thật – gọi là SỰ THẬT ĐƠN GIẢN.
Khoảnh khắc bạn NHẬN THỨC được rằng bên trong mình có các tiếng nói nhỏ vang
vang ở trong đầu – tức là bạn nhận ra rằng bạn có các suy nghĩ diễn ra bên
trong đầu, thì khi đó BẠN CHÍNH LÀ “SỰ
NHẬN BIẾT” đã nhận biết ra mình có suy nghĩ – mà không phải là các suy nghĩ
diễn ra bên trong đầu mình. Và điều này dẫn đến sự thức tỉnh, tức là thức tỉnh
khỏi giấc mơ của suy nghĩ được tạo nên bởi tâm trí. Nói cách khác, sự thức tỉnh
tâm linh chính là sự thức tỉnh khỏi giấc mơ của suy nghĩ – giấc mơ của chính
mình và giấc mơ trong sự nhìn nhận về thế giới.
Sự thức tỉnh tâm linh này chính là lời
kêu gọi trong lịch sử của những Bậc tỉnh thức, của Chúa Yeshua khi Ngài nói về
Nước Đức Chúa Trời – và cầu nguyện cho Nước Cha được đến, ý Cha được nên ở đất
cũng như ở Trời.
Sự thức tỉnh tâm linh này chính là sự
kêu gọi con người thoát khỏi giấc mơ trong suy nghĩ, giấc mơ trong thế giới –
giống như là nằm mơ, và giờ đây là kêu gọi để thức tỉnh.
Về mặt bản chất, con người đang mơ (tức
là thức mơ) trong thế giới khi con người đồng nhất mình như là các tiếng nói nhỏ
vang vang ở trong đầu hoặc một nhân dạng được tạo ra bên trong suy nghĩ. Sự thật
là BẠN – CHÍNH LÀ NHẬN THỨC đằng sau suy nghĩ mà không phải là suy nghĩ, và
cũng không phải là nhân dạng do suy nghĩ tạo ra. Nói cách khác, sự thức tỉnh
tâm linh chính là sự tự do thoát khỏi suy nghĩ khi không bị đồng hóa mình như
là suy nghĩ – hoặc nhân dạng nào đó được tạo ra bên trong suy nghĩ vốn không có
thật (mà giống như là giấc mơ về chính mình).
Khoảnh khắc bạn nhận ra bên trong
mình có các tiếng nói nhỏ vang vang ở trong đầu luôn mạo nhận là bạn, luôn kể
các câu chuyện lặp đi lặp lại không hồi kết, luôn kể về hoàn cảnh sống của bạn
(có quá khứ đã qua, và có tương lai để hoàn thành) thì bạn biết rằng bạn không
phải là các tiếng nói nhỏ vang vang ở trong đầu – cũng không phải là bất kỳ
nhân dạng nào mà suy nghĩ nói đến, mà BẠN – CHÍNH LÀ NHẬN THỨC ĐẰNG SAU SUY
NGHĨ, LÀ CHỨNG NHÂN – QUAN SÁT SUY NGHĨ, và là sự tĩnh lặng – bên dưới các tiếng
nói nhỏ đó.
Nói cách khác, BẠN LÀ NGƯỜI LẮNG NGHE CÁC TIẾNG NÓI NHỎ BÊN TRONG TÂM TRÍ CỦA MÌNH
– chứ không phải là các tiếng nói nhỏ đó. Vì nếu không có thực thể lắng nghe
thì AI NGHE? Phải có một chứng nhân được nghe thì các tiếng nói nhỏ mới được lắng
nghe, khoảnh khắc đó chính là sự thức tỉnh.
Sự thức tỉnh khi nhận ra rằng – MÌNH CHÍNH LÀ THỰC THỂ ĐANG LẮNG NGHE
những gì được nói chứ không phải là các tiếng nói đó. Đó chính là thức tỉnh!
Aha! – đó có
thể là lần đầu tiên và những lần sau đó – gọi là THỨC TỈNH, khi bạn nhận thức rằng
mình chính là nhận thức đằng sau suy
nghĩ.
Aha! – đó chính
là lần đầu tiên và những lần sau đó – bạn ngạc nhiên nhận ra rằng bạn chính là NGƯỜI TĨNH LẶNG lắng nghe các tiếng nói
nhỏ trong đầu mình mà không phải là các tiếng nói nhỏ đó.
Aha! – có thể
nói như thế, đó chính là THỨC TỈNH, khi bạn nhận ra rằng mình là NGƯỜI QUAN SÁT đang quan sát các suy
nghĩ mà không phải là các suy nghĩ bên trong mình.
Aha! – đó có
thể là như thế - một tiếng ngạc nhiên phát lên, khi bạn THỨC TỈNH. THỨC TỈNH khỏi
giấc mơ của suy nghĩ, thức tỉnh khỏi giấc mơ về sự đồng nhất mình như là suy
nghĩ, thức tỉnh khỏi bản ngã – là một nhân dạng được tạo ra bên trong suy nghĩ.
Thức tỉnh – khi bạn nhận ra rằng điều kỳ diệu đã xảy ra, sự thức tỉnh.
Aha! – đó có thể là như thế - một sự
ngạc nhiên đáng kinh ngạc khi bạn có thể thoát khỏi được sự nô lệ của tâm trí vốn
đã nô lệ con người trong suốt hàng ngàn năm qua.
Khi bạn thoát khỏi sự khống chế của tâm
trí - ấy là SỰ TỰ DO. Ấy là sự thức tỉnh!
Và đó chính là câu trả lời cho câu hỏi:
Thức tỉnh tâm linh là gì?
Thức tỉnh tâm linh chính là sự thức tỉnh
thoát ra khỏi giấc mơ của tâm trí, thoát khỏi ra sự khống chế của tâm trí. Điều
ngạc nhiên đó chính là bạn nhận thức rằng –
BẠN CHÍNH LÀ NHẬN THỨC đang nhận thức về các tiếng nói nhỏ bên trong tâm
trí của mình, chứ không phải là các tiếng nói nhỏ đó. Aha!
Thức tỉnh tâm linh chính là sự thức tỉnh
ra khỏi các tiếng nói nhỏ vang vang ở trong đầu luôn muốn bạn đồng nhất với nó.
Đó chính là điều ngạc nhiên đáng kinh ngạc khi bạn nhận ra rằng MÌNH CHÍNH LÀ NGƯỜI LẮNG NGHE các tiếng
nói nhỏ vang vang ở trong đó – chứ không phải các tiếng nói nhỏ đó. Aha!
Thức tỉnh tâm linh chính là sự thức tỉnh
khỏi thời gian tâm lý (vốn là ảo giác) được tạo ra bởi tâm trí luôn chi phối
con người và con người vẫn luôn sống trong ảo giác – trong cái tôi nhỏ bé, và
trong thời gian hạn hẹp với các câu chuyện được kể đi kể lại trong đầu không
bao giờ dứt. Sự thật là thời gian tâm lý không có thật. Aha!
Thức tỉnh tâm linh chính là sự thức tỉnh
khỏi giấc mơ về các đối tượng được nhận thức và nhận ra rằng MÌNH CHÍNH LÀ NHẬN THỨC đằng sau mọi thức
được nhận thức (cả bên trong và bên ngoài). Và sự thức tỉnh này đồng nghĩa với
việc không chỉ nhận thức – MÀ CÒN NHẬN THỨC MÌNH CHÍNH LÀ NHẬN THỨC đằng sau mọi
thứ được nhận thức. Aha!
Thức tỉnh tâm linh chính là mục đích
của cuộc hành trình tâm linh trên đời sống của bạn, là mục đích hữu ích duy nhất
trên đời sống này khi bạn biết “BẠN LÀ
AI?” – “MỤC ĐÍCH SỐNG LÀ GÌ?” – và LÀM GÌ? ĐỂ CUỘC ĐỜI Ý NGHĨA, khi bạn đưa
mục đích và sự hiện hữu vào những việc bạn đang làm. Aha!
Và câu hỏi tiếp theo của bạn là: Và dấu
hiệu của sự thức tỉnh tâm linh là gì?
Đó chính là khởi đầu với sự nhận thức
rằng bên trong mình có các tiếng nói nhỏ vang vang ở trong đầu và nhận thức được
rằng MÌNH CHÍNH LÀ SỰ NHẬN THỨC đằng sau các tiếng nói nhỏ, là hậu trường đang
lắng nghe các tiếng nói nhỏ, là thực thể lắng nghe – chứ không phải là các tiếng
nói nhỏ đó.
Đó chính là bạn có tần số rung động để
dẫn bạn đến đọc được những điều này, và bạn có sự giao thoa với những gì được
viết ra đây. Và đối với những người chưa thức tỉnh thì không có sự giao thoa
đó.
Đó chính là bắt đầu nhận thức được rằng
MÌNH CHÍNH LÀ THỰC THỂ NHẬN THỨC chứ không phải là bất kỳ đối tượng nào được nhận
thức. Điều này sẽ dẫn bạn đến “chiều sâu hơn của chính bạn” – mà từ đó khám phá
được CON NGƯỜI THẬT của bạn là ai? BẠN LÀ AI? – khi không gắn mình với hoàn cảnh
sống và lịch sử của đời mình? BẠN LÀ AI?
Đó chính là nhận thức ra được rằng
bên trong mình có bản ngã – có những mặt khác nhau của bản ngã, luôn cần thời
gian để nghĩ ngợi về quá khứ và cũng cần thời gian để lo lắng về tương lai, và
cần những câu chuyện được kể đi kể lại trong đầu mình – không hồi kết. Khi bạn
nhận thức được rằng mình không phải là nhân vật kể - cũng không phải là nhân vật
bên trong câu chuyện được kể. Bạn thức tỉnh!
Đó chính là bắt đầu nhận ra sự hư ngụy
của bản ngã – vốn đầy vị kỷ, và trở thành người chứng nhân nhận ra bên trong
mình có nhiều cái tôi – và thậm chí có những cái tôi luôn mâu thuẫn với chính
tôi – và không còn phân biệt đâu là CÁI TÔI THẬT đâu là CÁI TÔI GIẢ nữa. Điều
này sẽ dẫn đến một câu hỏi đầy tỉnh táo là: Rốt lại, đâu là TÔI? Đâu là CÁI TÔI
THẬT bên trong mình? Và khoảnh khắc bạn đặt câu hỏi đó – BẠN THOÁT RA KHỎI SỰ
HƯ NGỤY CỦA MỌI CÁI TÔI BÊN TRONG – vì bạn chính là “sự tĩnh lặng” chứng kiến sự
hoạt động cùng các câu chuyện của tất cả cái tôi đó mà không phải là bất kỳ cái
tôi nào được kể bên trong tâm trí của mình.
Đó chính là khoảnh khắc bạn nhận ra
được vẻ đẹp của cuộc sống, vè đẹp của thiên nhiên, vẻ đẹp của biển ra, vẻ đẹp của
một em bé – khi không có bất kỳ suy nghĩ nào. Aha!Thật là đẹp biết bao – khi bạn
không cần phải suy nghĩ để định nghĩa đâu là đẹp, đâu là không đẹp.
Đó chính là lúc bạn NHẬN THỨC được mình chính SỰ NHẬN THỨC
đằng sau mọi thứ bạn nhận thức. Bạn nhận ra mình chính là CÁI BIẾT mà qua đó mọi thức được BIẾT đến. Ấy chính là THỨC TỈNH!
Aha! Điều ngạc nhiên đơn giản nhất bạn
có thể thốt lên – khi bạn nhận ra MÌNH LÀ AI? TÔI LÀ AI? TA LÀ AI? Mà không cần
bất kỳ suy nghĩ nào.
///---
(*) Vấn đề - Thử thách: Lắng nghe các tiếng nói nhỏ vang vang trong đầu
mình – và nhận thức được các tiếng nói nhỏ đó KHÔNG PHẢI LÀ MÌNH.
(**) Câu hỏi – Thức tỉnh: BẠN LÀ AI? – nếu không gắn với lịch sử của đời
mình, và không gắn với hoàn cảnh sống của đời mình – BẠN LÀ AI?
(***) Thực hành – Trải nghiệm: NHẬN THỨC MÌNH LÀ NHẬN THỨC – đằng sau mọi
thứ được nhận thức – mà không phải là bất cứ thứ nào mà mình nhận thức cả.
Thông điệp từ TRẦN TRUNG KIÊN (TK) | ROYAL AUTHOR | ROYAL ADVISOR
0 comments:
Đăng nhận xét