[Ngày 36/365/365] TÔI LÀ AI?
TK (*) – Hỏi: Tôi là ai? Và làm thế nào biết được bản
chất chân thật của tôi?
Hoàng Gia –
Đáp: Hãy thực hành bài tập này và bạn sẽ BIẾT được bạn là ai?
Bài tập đó
chính là: Hãy đặt ra câu hỏi cho tâm trí của bạn là “Ý NGHĨ TIẾP THEO CỦA TÔI
LÀ GÌ?” – và hãy đợi lâu nhất có thể trước khi ý nghĩ tiếp theo của bạn xuất hiện.
Nếu “khoảng
cách” giữa hai dòng suy nghĩ chưa đủ lâu thì bạn hãy giữ làm sao cho khoảng
cách nó LÂU nhất có thể.
Đối với một
số người các ý nghĩ cứ ào ào như dòng suối và liên tục nối tiếp nhau – hết ý
nghĩ này đến ý nghĩa tiếp theo – liên tục không ngừng. Nhưng cách để BIẾT BẠN
LÀ AI? Thì bạn không thể tìm thấy được chính mình bên trong suy nghĩ. Hay nói
cách khác, ĐỪNG TÌM KIẾM CHÍNH MÌNH BÊN TRONG TÂM TRÍ – vì BẠN LÀ THỰC THỂ Ở
BÊN NGOÀI TÂM TRÍ, bạn không phải là thực thể bên trong tâm trí của mình – cho nên
bạn tìm kiếm chính mình qua tâm trí là vô ích.
Sự thật là,
BẠN – cũng tức là BẢN CHẤT CHÂN THẬT CỦA BẠN – chính là “khoảng cách giữa hai
dòng suy nghĩ”, chứ không phải là các suy nghĩ (các tiếng nói nhỏ) ở bên trong
tâm trí của mình.
Tôi thường
hay ví dụ điều này bằng cách hướng một người nhìn lên BẦU TRỜI – tức là bạn có
thể tìm thấy được chính mình qua việc NHÌN LÊN BẦU TRỜI – và BIẾT ĐƯỢC ĐẠI VŨ
TRỤ (để có thể HIỂU ĐƯỢC BẠN hơn – một tiểu Vũ trụ).
Khi bạn
nhìn lên BẦU TRỜI – tức là khi bạn hướng mắt nhìn lên KHÔNG GIAN – cũng chính
là Vũ trụ, bạn sẽ thấy được các vì sao? Thấy được mặt trăng? Thấy được các đám
mây?
Câu hỏi đặt
ra là: Bầu trời – tức là Không gian – tức là VŨ TRỤ, có phải là các vì sao
không? Câu trả lời là không.
Câu hỏi đặt
ra là: Bầu trời – tức là không gian – tức là VŨ TRỤ, có phải là mặt trăng
không? Câu trả lời là không.
Câu hỏi đặt
ra là: Bầu trời – tức là không gian – tức là VŨ TRỤ, có phải là các đám mây
không? Câu trả lời cũng không.
Vậy câu hỏi
là: Vậy thì BẦU TRỜI (tức là KHÔNG GIAN) – cũng là VŨ TRỤ là gì?
Và câu trả
lời là: VŨ TRỤ không phải là bất kỳ vật thể nào trong Vũ trụ, không phải là các
vì sao – không phải là mặt trăng – và cũng không phải là các đám mây… Và VŨ TRỤ
cũng không phải là bao gồm tất cả các vật thể trong không gian (các vì sao, mặt
trăng, các đám mây…) – mà VŨ TRỤ là bao gồm TẤT CẢ CÁC VẬT THỂ TRONG KHÔNG GIAN
CỦA VŨ TRỤ - và bao gồm luôn cả KHÔNG GIAN CỦA VŨ TRỤ, và về cơ bản KHÔNG GIAN
CỦA VŨ TRỤ mới là thứ đáng quan tâm – vì nó BAO LA hơn những vật thể trong Vũ
trụ rất nhiều.
Khi VŨ TRỤ
lầm tưởng mình là các vật thể trong Vũ trụ (các vì sao, mặt trăng, hay là các
đám mây…) hoặc lầm tưởng mình là bao gồm tất cả các vật thể trong Vũ trụ - thì
đó chính là Vũ trụ chưa tỉnh thức.
Khi VŨ TRỤ
không còn đồng nhất với các vật thể trong Vũ trụ nữa (như là các vì sao, mặt
trăng hay là các đám mây…) – VŨ TRỤ tự nhận thức mình là VŨ TRỤ - là thực thể
bao la rộng lớn hơn nhiều (bao gồm cả KHÔNG GIAN CỦA CHÍNH MÌNH) – Khi đó VŨ TRỤ
TỈNH THỨC.
VŨ TRỤ TỈNH
THỨC – khỏi giấc mơ về hình tướng, TỈNH THỨC khỏi giấc mơ về sự ngộ nhận mình
chỉ là những vật thể trong Vũ trụ, TỈNH THỨC – tức là không còn đống nhất với
những vật thể bên trong mình – và lấy lại Ý THỨC – tức là lấy lại nguồn năng lượng
NHẬN THỨC – là nguồn năng lượng mà VŨ TRỤ TỰ NHẬN THỨC MÌNH CHÍNH LÀ “KHÔNG
GIAN VŨ TRỤ” mà không bao gồm tất cả những vật thể nào bên trong Vũ trụ cả. Khi
đó VŨ TRỤ TỈNH THỨC!
VŨ TRỤ TỈNH
THỨC – tức là KHÔNG GIAN TỈNH THỨC về sự tồn tại của CHÍNH KHÔNG GIAN – là đối
tượng bao trùm mọi vật thể trong không gian – và bao trùm luôn cả chính không
gian – chứ không phải mình là bất kỳ vật thể nào trong không gian cả (hoặc thậm
chí cũng không phải là tất cả các vật thể trong không gian – vì tổng hợp tất cả
các vật thể trong không gian – cũng không bao la bằng không gian).
Nếu bạn THẤY
được VŨ TRỤ bên ngoài theo cách như thế, thì BÊN TRONG – tức là TIỂU VŨ TRỤ
cũng có sự so sánh tương đồng như vậy.
Những suy
nghĩ của bạn chính là những vì sao, mặt trăng và các đám mây… và BẠN – tức BẢN
CHẤT CHÂN THẬT CỦA BẠN – chính là “NHẬN THỨC” – và đó chính là “KHÔNG GIAN CỦA
NHỮNG SUY NGHĨ” -chứa đựng những suy
nghĩ – tức là Ý THỨC THUẦN TÚY có trước bất kỳ suy nghĩ nào.
Nói cách
khác, VŨ TRỤ BÊN NGOÀI NHƯ THẾ NÀO – thì bên trong của bạn cũng tương tự như vậy
– vì sự thật là BẠN CHÍNH LÀ “TIỂU VŨ TRỤ” phản ánh đại Vũ trụ bên ngoài.
BẠN – tức
là BẢN CHẤT CHÂN THẬT CỦA BẠN – chính là “NHẬN THỨC” (AWARENESS) – là “KHÔNG
GIAN CỦA MỌI SUTY NGHĨ” của bạn – là Ý THỨC THUẦN TÚY có trước mọi suy nghĩ của
bạn.
Khi Vũ trụ
tỉnh thức, tức là VŨ TRỤ tự nhận thức mình là KHÔNG GIAN chứa đựng mọi vật thể
trong không gian – chứ không phải là bất kỳ vật thể nào trong không gian cả.
Tương tự
như vậy, khi một người tỉnh thức, tức là TIỂU VŨ TRỤ TỈNH THỨC – thì bạn sẽ nhận
ra rằng MÌNH CHÍNH LÀ NHẬN THỨC – là KHÔNG GIAN chứa đựng mọi suy nghĩ trong nhận
thức – chứ không phải là bất kỳ suy nghĩ nào cả.
Bởi vì nếu
không có NHẬN THỨC – cũng có nghĩ là Ý THỨC THUẦN TÚY – thì làm sao có những
suy nghĩ bên trong bạn? Làm sao có người quan sát – quan sát những suy nghĩ bên
trong bạn? Vì khi bạn quan sát những suy nghĩ của mình thì “AI” là người quan
sát? Câu trả lời – là BẠN QUAN SÁT – và BẠN CŨNG CHÍNH LÀ NGƯỜI QUAN SÁT đó.
Vậy câu trả
lời cho câu hỏi “TÔI LÀ AI?” – đến từ sự thật rằng BẠN LÀ “TIỂU VŨ TRỤ” – bên trong
ĐẠI VŨ TRỤ, và khi bạn nhận ra được bản chất thực sự của VŨ TRỤ BÊN NGOÀI – bạn
sẽ nhận ra được bản chất thực sự của bạn – cũng tức là VŨ TRỤ BÊN TRONG BẠN –
vì BẠN CHÍNH LÀ “TIỂU VŨ TRỤ” – là “phiên bản thu nhỏ” của Vũ trụ bên ngoài.
Và điều đó
có nghĩa là bất kỳ ai chưa nhận ra được BẢN CHẤT CHÂN THẬT CỦA MÌNH – đều là những
người chưa thức tỉnh. Khi bạn thức tỉnh – bạn nhận ra được BẢN CHẤT CHÂN THẬT CỦA
MÌNH – là BẢN CHẤT LÀ “NHẬN THỨC” – có trước mọi suy nghĩ, trước khi bạn có bất
kỳ suy nghĩ nào.
Bạn nhận ra
rằng: “Bạn là THỰC THỂ TÂM LINH – có trải nghiệm tâm trí (thể xác), chứ không
phải thể xác (tâm trí) có trải nghiệm tâm linh.”
Đó là lý do
tại sao, trong một phân đoạn Kinh Thánh, Chúa Yeshua đã nói với những người Do
Thái rằng: “Các ngươi không biết các ngươi là ‘THẦN’ hay sao? Mà TA nói TA là
COND ĐỨC CHÚA TRỜI thì các ngươi nói TA lộng ngôn?” (Kinh Thánh). Và câu nói
này ám chỉ đến những người Do Thái chưa nhận ra được BẢN CHẤT CHÂN THẬT của họ
- và vì thế họ cũng không nhận ra được BẢN CHẤT CHÂN THẬT CỦA CHÚA YESHUA. Và
đó là lý do tại sao Chúa Yeshua đã hỏi họ bằng một câu hỏi?
Và đó về sự
thật cũng là CÂU TRẢ LỜI – vì trong câu hỏi ấy đã ngầm chứa đựng một sự thật, một
chân lý, mà nếu ai hiểu được sự thật (chân lý) ấy – thì họ được TỰ DO vậy. TỰ
DO – vì đã BIẾT được BẢN CHẤT CHÂN THẬT của mình.
Đó chính là
câu trả lời cho câu hỏi “TÔI LÀ AI?” của bạn – BẠN CÓ ĐỒNG BẢN THỂ VỚI THẦN
LINH (SPIRIT) – và tính đồng bản thể với “thần linh” chỉ có thể được bạn NHẬN
RA – khi bạn NHẬN THỨC về BẢN CHẤT CHÂN THẬT CỦA BẠN CHÍNH LÀ “NHẬN THỨC” – tức
là Ý THỨC THUẦN TÚY – khi Ý THỨC đó chưa có bất kỳ suy nghĩ nào.
BẠN – chính
là “khoảng trống” giữa hai dòng suy nghĩ (kế tiếp nhau) – giống như VŨ TRỤ (BẢN
CHẤT CỦA VŨ TRỤ) – là “khoảng trống” giữa hai vật thể trong không gian.
Khi Vũ trụ
tự tiếp cận với chính mình qua “khoảng trống giữa hai vật thể trong không gian”
– Vũ trụ tiếp cận gần nhất với sự tỉnh thức – SỰ TỰ BIẾT MÌNH (LÀ VŨ TRỤ).
Khi BẠN tự
tiếp cận với chính mình qua “khoảng trống giữa hai suy nghĩ” – BẠN tiếp cận gần
nhất với sự tỉnh thức – SỰ TỰ BIẾT MÌNH (LÀ NHẬN THỨC – KHÔNG GIAN CỦA SUY NGHĨ
– có trước mọi suy nghĩ, và vẫn luôn HIỆN HỮU bất chấp suy nghĩ đến và đi).
Và câu hỏi
tiếp theo của bạn là: Làm thế nào để biết được bản chất chân thật của tôi?
BẠN – chính
là “CÁI BIẾT” (THE KNOWING) – có trước mọi suy nghĩ, là Ý THỨC THUẦN TÚY sinh
ra những suy nghĩ bên trong bạn – mà không phải là bất kỳ suy nghĩ nào.
BẠN – chính
là “NGƯỜI NHẬN THỨC” – nhận thức về tất cả các sự vật (sự việc, sự kiện…) trong
cuộc đời bạn chứ không phải là những suy nghĩ của bạn.
BẠN – chính
là “NGƯỜI TĨNH LẶNG” – là VÔ NIỆM chứa đựng mọi tiếng nói nhỏ bên trong bạn –
chứ không phải là những tiếng nói nhỏ bên trong bạn. Bởi vì nếu bạn là các tiếng
nói nhỏ bên trong mình thì AI – là NGƯỜI LẮNG NGHE các tiếng nói nhỏ đó? Và nếu
không có NGƯỜI LẮNG NGHE thì làm sao các tiếng nói nhỏ được lắng nghe?
BẠN – chính
là “NGƯỜI QUAN SÁT” – là NGƯỜI CHỨNG KIẾN chứng kiến mọi sự kiện xảy ra trong
cuộc đời bạn – chứ không phải là đối tượng của quan sát, và lại càng không phải
là bất kỳ sự kiện nào trong cuộc đời bạn. Khoảnh khắc bạn – biến mình trở thành
MỘT ĐỐI TƯỢNG được quan sát… BẠN CÓ MỐI QUAN HỆ VỚI CHÍNH MÌNH. Nhưng chỉ vào
lúc HIỆN TẠI, thì “BẠN LÀ CHÍNH BẠN.”
Do đó, BẠN
không thể được tìm thấy trong quá khứ, quá khứ chỉ là nhân dạng của bạn mà tâm
trí nói tới. BẠN không thể được tìm thấy trong tương lai, tương lai cũng chỉ là
“phóng ảnh của bạn” mà tâm trí nghĩ tới. BẠN chỉ được tìm thấy qua HIỆN TẠI –
qua NHẬN THỨC khi nhận thức mà không có suy nghĩ nào – qua Ý THỨC khi ý thức đó
nhận thức về đối tượng được quan sát và chủ thể quan sát là MỘT. Đó chính là trạng
thái TỈNH THỨC – thứ duy nhất bạn chỉ có thể có được vào khoảnh khắc hiện tại.
BẠN – chính
là “HIỆN HỮU” – là HIỆN HỮU có trước mọi suy nghĩ.
Và nếu bạn
tin rằng mọi HIỆN HỮU đều được SÁNG TẠO, và mọi SÁNG TẠO đều có mục đích, thì bạn
cũng có mục đích trên đời sống của mình.
Và nếu bạn
đi trên hành trình SỐNG THEO ĐÚNG MỤC ĐÍCH, bạn sẽ khám phá được MỤC ĐÍCH SỐNG
của đời mình, và THỨC TỈNH chính là một trong những mục đích tối thượng trên đời
sống của bạn, vì việc của bạn chỉ cần TIN là mình THỨC TỈNH – như là ĐỊNH MỆNH
ĐƯỢC AN BÀI CHO BẠN – sau mỗi giấc ngủ mà bạn có thể THỨC DẬY vào mỗi bình minh
được.
Và khi bạn
THỨC TỈNH MỤC ĐÍCH SỐNG, bạn sẽ BIẾT ĐƯỢC BẢN CHẤT CHÂN THẬT CỦA BẠN LÀ AI – vì
BẠN CHÍNH LÀ “CÁI BIẾT” (THE KNOWING) đó.
#ANewHumanBeing - #WhoAmI - #Essence - #Awareness - #Consciousness
Ngày 16/1/2022
Thông điệp
từ: TRẦN TRUNG KIÊN (TK) | ROYAL AUTHOR | ROYAL ADVISOR
0 comments:
Đăng nhận xét