[HẠNH PHÚC | NGÀY 10] NHẬN THỨC LÀ GÌ? VÀ LÀM THẾ NÀO MÀ HIỂU VỀ NHẬN THỨC
CÓ THỂ KHIẾN TA HẠNH PHÚC?
TK (*) – Hỏi: Nhận thức là gì? Và làm thế nào mà hiểu về nhận thức có thể
khiến ta hạnh phúc?
Hoàng Gia – Đáp:
Có thể hiểu một cách đơn giản là “NHẬN THỨC là KHÔNG GIAN của suy nghĩ”. Suy
nghĩ không thể có nếu không có không gian – tức là NHẬN THỨC. Nhưng NHẬN THỨC
có thể có mà không cần có suy nghĩ. Sự thật là, suy nghĩ được sử dụng tốt nhất
khi KHÔNG SUY NGHĨ, chứ không phải chúng được sử dụng khi bạn suy nghĩ. Mặc dù
trong hầu hết những trường hợp thứ cấp chúng ta cần suy nghĩ như: Lên kế hoạch,
Tạo ra Kỹ năng mới, Thay đổi thói quen, hoặc đối thoại với con người một cách
có ý thức hơn… Và trong nhiều trường hợp suy nghĩ sẽ được thăng cấp khi được sử
dụng để giải quyết vấn đề và hình thành thói quen giải quyết vấn đề thông qua
suy nghĩ.
Nhưng điều kỳ lạ nhất là: Những thứ
mà khiến bạn trở nên hạnh phúc – là những thứ khiến bạn không cần phải suy
nghĩ. Những thứ được gọi là sáng tạo – là chúng được sáng tạo trong trạng thái
không suy nghĩ. Những thứ được gọi là tình yêu – là chúng đến từ nơi không suy
nghĩ. Những thứ được gọi là trải nghiệm tối ưu – là những trải nghiệm khiến bạn
bước vào trạng thái dòng chảy – là nơi có sự hợp nhất giữa bạn với vạn hữu – là
những trải nghiệm mà bạn không có suy nghĩ. Và rất nhiều những trải nghiệm
trong cuộc sống – BẠN KHÔNG CÓ SUY NGHĨ tại đó, chính là nơi mà suy nghĩ phát
huy tác dụng tối thượng. Và để điều đó xảy ra thì chúng đến từ đâu? Chính là đến
từ NHẬN THỨC – tức là KHÔNG GIAN CỦA SUY NGHĨ.
NHẬN THỨC – có trước suy nghĩ, trong
suy nghĩ, và sau suy nghĩ, và nó là tác nhân để cải tạo thế giới này theo hướng
tốt đẹp hơn.
Thế giới được cảm nhận thông qua suy
nghĩ – có khái niệm, và cũng cần được cảm nhận thông qua trạng thái không suy
nghĩ – phi khái niệm. Cảm nhận thế giới phi khái niệm chính là cảm nhận thế giới
từ NHẬN THỨC.
Thế giới được biết thông qua suy nghĩ
– có đối tượng, và cũng cần được cảm nhận thông qua trạng thái không suy nghĩ –
phi đối tượng. Cảm nhận thế giới phi đối tượng chính là cảm nhận thế giới từ NHẬN
THỨC.
Thế giới được biết thông qua suy nghĩ
– có âm thanh, và cũng cần được biết thông qua trạng thái không suy nghĩ – sự
tĩnh lặng. Cảm nhận thế giới với sự tĩnh lặng chính là cảm nhận thế giới từ NHẬN
THỨC.
Thế giới được sáng tạo thông qua suy
nghĩ – lên kế hoạch, và cũng cần được sáng tạo thông qua trạng thái không suy
nghĩ – HÀNH ĐỘNG hợp nhất với NHẬN THỨC. Và thực sự trạng thái sáng tạo của con
người chỉ có thể được thực hiện thông qua trạng thái không suy nghĩ – nơi nhận
thức đi vào thế giới mà không cần suy nghĩ.
Và cuối cùng, sự thật là suy nghĩ được
sử dụng một cách tốt nhất trong trạng thái không suy nghĩ. Tuy nhiên, đừng bắt
suy nghĩ không suy nghĩ – vì nó cũng là một suy nghĩ khác. Nói cách khác, hãy để
suy nghĩ trở thành TRẠNG THÁI TỰ NHIÊN mà bạn không nhất thiết phải làm gì cả.
Còn nếu có những suy nghĩ xuất hiện thì bạn chỉ cần nhận thức là được, vì NHẬN
THỨC chính là KHÔNG GIAN CỦA SUY NGHĨ – luôn có ở đó, dù có hay không có suy
nghĩ xuất hiện.
Trải nghiệm hạnh phúc thực sự chính
là NHẬN THỨC nhận thức cao hơn – và theo đúng nghĩa là KHÔNG GIAN ĐÃ TỰ NHẬN THỨC
MÌNH LÀ KHÔNG GIAN, và điều này sẽ giải phóng bạn khỏi sự nô lệ bởi tâm trí (mà
thực ra là một gói các suy nghĩ – và hầu hết chúng là không có thật).
Và câu hỏi của bạn là: Nhận thức là gì?
NHẬN THỨC là KHÔNG GIAN CỦA SUY NGHĨ,
khi không gian ấy tự nhận thức chính mình là không gian.
Giai đoạn đầu tiên của sự thức tỉnh
đó chính là câu hỏi mà tôi vẫn thường xuyên đặt ra với bất cứ ai đi vào con đường
này đó chính là: “BẠN có NGHE được các tiếng nói nhỏ vang vang ở trong đầu
không?”.
Khả năng NHẬN BIẾT – và LẮNG NGHE được
các tiếng nói nhỏ vang vang ở trong đầu mình không phải là trạng thái hạ cấp mà
là trạng thái “thăng cấp” của nhận thức, trong đó NHẬN THỨC có thể tự nhận thức
chính mình là nhận thức. Và qua khả năng “nhận thức” này có thể giải phóng
chính bạn ra khỏi hầu hết các vấn đề mà bạn gặp phải trong cuộc sống.
Phút giây đầu tiên của sự thức tỉnh
là ÂN ĐIỂN, là MAY MẮN, là QUÀ TẶNG của Đất Trời mà bạn không thể làm được điều
gì khác. Hay nói cách khác, sự thức tỉnh đã diễn ra qua bạn, chứ không phải là
bạn thức tỉnh.
Tuy nhiên, phút giây thức tỉnh này sẽ
bị kéo lại bởi thế giới bên ngoài – bởi cảm xúc – bởi suy nghĩ – bởi các vấn đề
trong cuộc sống (trong thời gian) – và bởi hoàn cảnh sống của bạn – và tùy vào
các sự kiện đó có thể thúc đẩy bạn thức tỉnh nhanh hơn hoặc chậm hơn.
Và sự thức tỉnh thực sự diễn ra thì
đó chính là HẠNH PHÚC, HẠNH PHÚC – NHẬN THỨC – Ý THỨC – PHÚC LẠC – HIỆN HỮU
chính là một. Hay nói cách khác, CON ĐƯỜNG THỨC TỈNH và CUỘC SỐNG HẠNH PHÚC vốn
dĩ là một, và con đường đòi hỏi bạn phải tiếp tục đi sâu vào bên trong mình.
Khám phá ra “MÌNH LÀ AI?” - ở chiều sâu xa nhất.
HIỆN HỮU LÀ HẠNH PHÚC, HẠNH PHÚC LÀ
HIỆN HỮU.
NHẬN THỨC là một tên gọi khác của HIỆN
HỮU, và cũng là một tên gọi khác của bạn.
Khi NHẬN THỨC có thể trở nên tự nhận
thức - ấy là HIỆN HỮU.
Khi HIỆN HỮU có thể trở nên hiện hữu
- ấy là NHẬN THỨC.
HIỆN HỮU – NHẬN THỨC - ấy chính là “LÀ
MÌNH” (BE YOURSLEF).
Bạn chỉ có thể “LÀ MÌNH” trong hiện tại
này. Bạn có mối quan hệ với chính mình trong thời gian (có quá khứ và tương
lai), nhưng bạn chỉ có thể “LÀ MÌNH” trong hiện tại này. Khám phá ra “MÌNH LÀ
AI?” – trong hiện tại này chính là mục đích của cuộc hành trình thức tỉnh –
hành trình hạnh phúc – và là hành trình của người sống theo đúng mục đích.
Và câu hỏi tiếp theo của bạn là: Và làm thế nào mà hiểu về nhận thức có
thể khiến ta hạnh phúc?
Về mặt bản chất, NHẬN THỨC – HIỆN HỮU
– HẠNH PHÚC là một. Chúng là những từ khác nhau để chỉ về một thứ: SỰ AN NHIÊN TỰ TẠI (BEING) – KHI MỘT NGƯỜI ĐÃ “BIẾT
MÌNH” VÀ TRỞ THÀNH “LÀ MÌNH”.
Mặc dù có một khoảng cách giữa những
người mới bắt đầu đi trên con đường thức tỉnh đó chính là, giữa việc “BIẾT MÌNH
‘KHÔNG LÀ’” – đến việc “BIẾT MÌNH LÀ” – đến việc “LÀ MÌNH” là một hành trình.
Nhưng về mặt sâu xa nhất, “LÀ MÌNH” chính là HẠNH PHÚC.
HẠNH PHÚC chính là TRẠNG THÁI NHẬN THỨC
“BIẾT MÌNH LÀ AI?” – và có thể luôn “LÀ MÌNH” trong khoảnh khắc hiện tại. Mặc
dù hạnh phúc là đơn giản nhưng chúng không dễ dàng.
Định mệnh của con người là đánh mất
chính mình trong tâm trí – suy nghĩ, và sau đó mới tìm lại được mình – BIẾT
MÌNH – và trở nên LÀ CHÍNH MÌNH. Do đó, hạnh phúc không phải là hành trình dễ
dàng. Bởi vì nếu nó là một hành trình dễ dàng thì nó không phải là một trong những
mục đích sống của con người, trong đó mục đích sống “HẠNH PHÚC” có thể là mục
đích thực sự của con người trong cuộc hành trình nhân sinh.
THỨC TỈNH TÂM LINH chính là hành
trình khám phá mục đích sống của bạn. Khám phá sự thật về việc “BẠN LÀ AI?” –
trong chiều sâu thẳm nhất, và hành trình này chính là con đường để bạn có thể
trở nên ĐÚNG MỤC ĐÍCH – THỰC SỐNG – TỰ DO – HẠNH PHÚC – và trở thành NGƯỜI SỐNG
THEO ĐÚNG MỤC ĐÍCH, và cũng là toàn bộ cuộc hành trình của cuộc đời bạn, mà từ
đây bạn có thể “VỀ NHÀ” – hoặc có cảm giác như “về nhà”, và đó chính là hạnh
phúc thật sự. Hạnh phúc của người đã “BIẾT MÌNH LA AI? – và có thể SỐNG VỚI TRẠNG
THÁI “LÀ MÌNH” vào bất cứ khoảnh khắc nào có thể.
///---
(*) Vấn đề - Thử thách: NHẬN THỨC về NHẬN THỨC CAO HƠN – tức là LẮNG NGHE
các tiếng nói nhỏ vang vang ở trong đầu mình, và BIẾT MÌNH là NGƯỜI LẮNG NGHE
đó.
(**) Câu hỏi – Thức tỉnh: Nếu BẠN có thể NGHE được các tiếng nói nhỏ vang
vang ở trong đầu mình, thì BẠN LÀ NGƯỜI LẮNG NGHE – hay bạn là các tiếng nói nhỏ
vang vang ở trong đầu đó?
(***) Trải nghiệm – Thực hành: NHẬN THỨC – HIỆN HỮU – HẠNH PHÚC.
///---
Thông điệp từ TRẦN TRUNG KIÊN (TK) | ROYAL AUTHORS | ROYAL ADVISORS
0 comments:
Đăng nhận xét