[Ngày 54/365/365] VÔ MINH? (Phần 1)
TK (*) – Hỏi: Vô minh là gì? Và làm thế nào để hóa giải
vô minh?
Hoàng Gia –
Đáp: Vô mình có rất nhiều dạng khác nhau và có lẽ nói về vô minh thì chúng ta
có thể nói đến “tận thế” vẫn có thể chưa hết được sự vô minh của con người. Đó
là lý do tại sao Albert Einstein đã từng so sánh “vô minh” với sự vô hạn của Vũ
trụ trong câu nói: “Chỉ có hai điều là
vô hạn: vũ trụ và sự ngu xuẩn của con người, và tôi không chắc lắm về điều đầu
tiên” (Albert Einstein). Và có lẽ ông đang rất chắc chắn về điều thứ hai: SỰ
VÔ MINH, là vô hạn.
Tuy nhiên,
chúng ta có thể nói về sự vô minh trong trường hợp “bất thức” (tức là dưới mức
nhận thức – dưới mức suy nghĩ thông thường) của con người, khi con người “đồng
nhất” (hoặc cho rằng) những thứ “không là mình” – trở thành LÀ MÌNH, và đồng nhất
(hoặc cho rằng) những thứ “không thuộc về bản chất của mình” – trở thành LÀ BẢN
CHẤT CỦA MÌNH. Và mọi trường hợp khác có thể quy về vô minh theo nghĩa này.
Điều này
cũng giống như là: Chúng ta cho rằng (hoặc đồng nhất) cái bàn – NHƯ LÀ cái ghế,
và sau đó sử dụng cái bàn như là cái ghế, thì đó quả là “vô minh”. Vì chúng ta
đã nhầm lẫn (đồng nhất, hoặc cho rằng) một thứ gì đó – không phải là NHƯ THẾ,
và chúng ta cứ nhất nhất cho rằng NÓ LÀ NHƯ THẾ - và sau đó sử dụng nó theo
cách không thuộc về bản chất của nó.
Điều này
cũng giống như là: Chúng ta cho rằng (hoặc đồng nhất) chiếc điện thoại – NHƯ LÀ
cái búa (cái kéo, cái ly...), và sau đó sử dụng chiếc điện thoại như là sử dụng
cái búa (cái kéo, cái ly…), thì như thế đó là “vô minh”.
Và chúng ta
có thể kể đến hàng loạt ví dụ tương tự như vậy, về “nhầm lẫn” (hoặc đồng nhất,
hoặc cho rằng) một cái gì đó – KHÔNG LÀ NÓ – nhưng lại được xem LÀ NÓ, và khi
đó chúng ta bắt đầu sử dụng CÁI ĐÓ “KHÔNG ĐÚNG MỤC ĐÍCH” – thì đó chính xác là “vô
minh”.
Và có lẽ “vô
minh” nhất trong tất cả các dạng vô minh đó chính là “KHÔNG BIẾT MÌNH LÀ AI?” –
và vì thế “KHÔNG SỬ DỤNG MÌNH THEO ĐÚNG MỤC ĐÍCH” – hay nói cách khác không sống
theo đúng mục đích – thì đó chính là vô minh của mọi dạng vô minh.
Và có lẽ điều
an ủi dành cho bạn là: Hầu hết mọi người đều như thế.
Chúng ta
đang sống trong một thế giới mà câu hỏi “TÔI LÀ AI?” không được trả lời, hay
nói cách khác câu hỏi “BẢN CHẤT CHÂN THẬT CỦA TÔI LÀ GÌ?” – không được trả lời.
Hay nói cách khác chúng ta có mọi khoa học nghiên cứu về mọi thứ, nhưng không
có môn khoa học nghiên cứu về CHÍNH CHÚNG TA.
Chúng ta có
môn học TOÁN HỌC – là KHOA HỌC nghiên cứu về CON SỐ và mối quan hệ giữa chúng.
Chúng ta có
môn học VẬT LÝ – là KHOA HỌC nghiên cứu về VẬT CHẤT và mối quan hệ giữa chúng.
Chúng ta có
môn học SINH HỌC – là KHOA HỌC nghiên cứu về SINH VẬT và mối quan hệ giữa
chúng.
Chúng ta có
môn học HÓA HỌC – là KHOA HỌC nghiên cứu về HÓA CHẤT và mối quan hệ giữa chúng.
Và có lẽ
chúng ta có hầu hết các môn khoa học nghiên cứu về mọi thứ - BÊN NGOÀI CON NGƯỜI
– nhưng chưa có môn khoa học nào nghiên cứu về CHÍNH CON NGƯỜI và mối quan hệ
giữa CON NGƯỜI VỚI CON NGƯỜI. Và có lẽ đã đến lúc nhiệm vụ cho sự ra đời của một
môn khoa học đó trở nên cấp thiết hơn bao giờ hết.
Môn học đó
rất đơn giản – đó chính là “CON NGƯỜI HỌC”.
Một số những
Nhà nghiên cứu và hoạt động Giáo dục gọi đó là môn “HỌC LÀM NGƯỜI”.
Một số những
Nhà nghiên cứu và hoạt động triết học gọi đó là môn “TRIẾT HỌC” – hay ĐẠO ĐỨC HỌC.
Một số những
Tôn giáo – đã từng ra đời hàng ngàn năm về trước – gọi là môn “THẦN HỌC” – nhưng sự thật là “THẦN HỌC”
không phải nên là môn học về các vị thần, mà THẦN HỌC nên là môn CON NGƯỜI HỌC – vì bản chất của con người
có đồng tính chất “THẦN LINH” cho nên cũng có thể gọi môn học về CON NGƯỜI là
THẦN HỌC là vì vậy.
Nhưng sự thật
là: CON NGƯỜI HỌC – chính là “TÂM LINH HỌC” – hay còn gọi là KHOA HỌC TÂM LINH. Lý do cho điều này
là bởi vì: “CON NGƯỜI là một thực thể
tâm linh có trải nghiệm của thể xác (tâm trí) chứ không phải là thể xác (tâm
trí) có trải nghiệm tâm linh”. Và vì lý do đó: TÂM LINH HỌC – là một môn học về CON NGƯỜI – là môn khoa học về
CON NGƯỜI – có thể nói là môn học THỰC TẾ NHẤT hơn tất cả mọi môn học mà bạn đã
từng học trên đời. Vì sao? Vì môn học này có nhiệm vụ tối thượng là HÓA GIẢI VÔ MINH – hóa giải những “ngộ
nhận” sai lầm về CHÍNH CON NGƯỜI - đã tự
đồng nhất mình với những thứ không thuộc về mình, và do đó nó là môn học HÓA GIẢI
VÔ MINH tối thượng.
Và câu hỏi của bạn là: Vô minh là gì?
Đó chính là
đồng nhất “BẠN” với những thứ không phải là bạn – mà bạn cứ nhất thiết cho rằng
đó là bạn, và đồng nhất BẢN CHẤT CHÂN THẬT CỦA BẠN với những thứ không phải là
bản chất chân thật của bạn. Và điều đó đồng nghĩa với việc bạn phải trả lời cho
bằng được câu hỏi “TÔI LÀ AI?” – hay
nói cách khác là trả lời cho bằng được câu hỏi “BẢN CHẤT CHÂN THẬT CỦA TÔI LÀ GÌ?” – và hãy xem tất cả những câu
hỏi còn lại là những câu hỏi phụ.
Cuộc sống của
bạn có nhiều thứ quan trọng: Kỳ nghỉ rất quan trọng, nhà cửa rất quan trọng, tiền
bạc rất quan trọng, công việc rất quan trọng, xe cộ rất quan trọng… và có lẽ có
rất nhiều thứ quan trọng khác đối với mỗi người khác nhau – nhưng điều quan trọng
TỐI THƯỢNG chính là HIỂU ĐƯỢC MÌNH – HIỂU ĐƯỢC BẢN CHẤT CHÂN THẬT CỦA BẠN, tức
là trả lời được câu hỏi “TÔI LÀ AI?” – trả lời được câu hỏi “BẢN CHẤT CHÂN THẬT
CỦA TÔI LÀ GÌ?”. Bởi vì bạn có thể đạt được mọi thứ trong cuộc sống, hiểu được
mọi thứ trên cuộc đời nhưng nếu bạn đi đến cuối cuộc đời mình mà vẫn không thể
trả lời được câu hỏi “TÔI LÀ AI?” – và “BẢN
CHẤT CHÂN THẬT CỦA TÔI LÀ GÌ?” – thì xem như bạn đã “uổng phí một đời” khi
bạn đến Trái Đất này, ngay cả khi bạn có thể đạt được mọi thứ khác (trong trò
chơi cuộc sống). Vì có lẽ HÀNH TRÌNH TÂM LINH của bạn chỉ với mục đích bấy
nhiêu đó thôi. Và không có gì có thể thay thế được HÀNH TRÌNH TÂM LINH – hành trình
đúng duy nhất mà cho dù bạn có đi qua bao nhiêu cuộc đời đi chăng nữa thì vẫn cứ
đối diện với một câu hỏi “TÔI LÀ AI?” cho đến khi bạn trả lời được câu hỏi này
một cách chính xác.
Vậy nên, hãy
để câu hỏi chính yếu trong cuộc đời bạn – mà tôi gọi là câu hỏi “ĐÚNG MỤC ĐÍCH” đầu tiên và quan trọng
nhất chính là câu hỏi: “TÔI LÀ AI?” –
và câu hỏi này cũng tương tự với câu hỏi “BẢN
CHẤT CHÂN THẬT CỦA TÔI LÀ GÌ?”. Bởi vì khi bạn biết chắc chắn được “BẠN LÀ
AI?” – và biết được một cách chắc chắn “BẢN CHẤT CHÂN THẬT CỦA BẠN LÀ GÌ?” –
thì khi đó BẠN mới có thể SỐNG THEO ĐÚNG MỤC ĐÍCH – thay vì chỉ tồn tại, hoặc SỐNG
THEO ĐÚNG MỤC ĐÍCH – thay vì sống sai mục đích, hoặc nguy hiểm hơn là bạn không
thực sự BIẾT SỐNG là gì?
Và câu hỏi tiếp theo của bạn là: “Làm thế nào để hóa
giải vô minh?”
Bạn hóa giải
vô minh khi bạn biết được câu trả lời chắc chắn cho câu hỏi “TÔI LÀ AI?” – tức là biết được chắc chắn
câu trả lời cho câu hỏi “BẢN CHẤT CHÂN
THẬT CỦA TÔI LÀ GÌ?”
Bản chất
chân thật của bạn là: TỈNH THỨC – HIỆN HỮU
– VÔ NIỆM – NHẬN THỨC – và PHI THỜI GIAN.
Trong bài nói chuyện này – tôi sẽ bàn đến BẢN CHẤT
CHÂN THẬT thứ nhất của bạn: PHI THỜI GIAN.
Và có lẽ
trong những bài phân tích tiếp theo chúng ta sẽ bàn đến 4 yếu tố còn lại: NHẬN THỨC – VÔ NIỆM – HIỆN HỮU – TỈNH THỨC.
Bản chất thứ
nhất của bạn chính là PHI THỜI GIAN – và trạng thái này chỉ có thể bạn “TRỰC NGỘ” (GIÁC NGỘ TRỰC TIẾP) bằng
cách TẬP TRUNG TOÀN TRIỆT VÀO “KHOẢNH KHẮC HIỆN TẠI” (BÂY GIỜ).
Khi bạn tiếp
cận với HIỆN TẠI – vào KHOẢNH KHẮC BÂY GIỜ - và chấp nhận hiện tại 100% mà
không có bất kỳ sự phản kháng nào – cả BÊN NGOÀI lẫn BÊN TRONG, bạn tiếp cận được
SỨC MẠNH ĐẾN TỪ CHÍNH BẠN. Và đây chính là SỨC MẠNH TÂM LINH, sức mạnh của hiện
tại – và sức mạnh này vừa là sức mạnh của bạn vừa là sức mạnh thiêng liêng hơn
bạn rất nhiều.
Điều quan
trọng tối thượng bạn cần phải biết là: “KHÔNG
CÓ GÌ XẢY RA BÊN NGOÀI HIỆN TẠI”.
Nếu một sự
kiện gì đó xảy ra, nó không thể xảy ra ở quá khứ - nó chỉ xảy ra ở “HIỆN TẠI –
TRƯỚC ĐÂY” – và nếu nó xảy ra – nó phải ĐÚNG, vì nếu nó không đúng thì nó đã
không xảy ra. Vậy nên, điều tuyệt đối bạn cần phải chấp nhận: TẤT CẢ NHỮNG GÌ XẢY RA TRƯỚC ĐÂY ĐỀU PHẢI “ĐÚNG”
– bởi vì nếu nó không đúng thì nó đã không xảy ra. Bạn không thể “chống đối
với quá khứ” (là những sự kiện xảy ra ở HIỆN TẠI – TRƯỚC ĐÂY). Chống đối với
quá khứ (HIỆN TẠI – TRƯỚC ĐÂY) là VÔ MINH.
Nếu một sự
kiện gì đó xảy ra, nó không thể xảy ra ở tương lai – nó chỉ xảy ra ở “HIỆN TẠI –
TIẾP THEO” – và nếu nó xảy ra ở hiện tại tiếp theo – thì hoàn toàn phụ thuộc
vào CHẤT LƯỢNG CỦA NHỮNG GÌ XẢY RA Ở “HIỆN TẠI – NÀY”. Nói cách khác, bạn không
thể nghĩ về tương lai. Mà nếu có nghĩ đến tương lai, thì nó chỉ có thể được
nghĩ từ HIỆN TẠI – và điểm duy nhất bạn tiếp cận để có thể thay đổi tương lai
là tiếp cận mọi thứ vào KHOẢNH KHẮC HIỆN TẠI. Vì ngay cả khi tương lai có xảy
ra theo cách bạn muốn (hay không) thì nó vẫn luôn xảy ra trong HIỆN TẠI – chỉ
khác là “HIỆN TẠI – TIẾP THEO”. Nhưng cái hiện tại tiếp theo đó hoàn toàn phụ
thuộc vào chất lượng của những gì bạn thực hiện trong khoảnh khắc HIỆN TẠI –
NÀY. Vậy nên, chống đối với tương lai là vô minh; Hoặc lo lắng về tương lai –
cũng là VÔ MINH. Trong cả hai trường hợp – chống đối hay lo lắng về tương lai –
đều là VÔ MINH.
Do đó, điểm
hóa giải triệt để vô minh – chính là HIỆN TẠI. Khoảnh khắc hiện tại này cho
phép bạn làm mọi thứ để mọi thứ có thể diễn ra theo cách bạn muốn (ở tương lai)
– và là điểm duy nhất để bạn hóa giải mọi vô minh của mình ở quá khứ.
Bạn không
thể quay lại quá khứ để hóa giải những lỗi lầm của mình – Bạn hóa giải mọi lỗi
lầm của mình dưới ánh sáng của KHOẢNH KHẮC HIỆN TẠI.
Bạn không
thể đi đến tương lai bằng cách “nhảy cóc” đến đó – mà không có những bước đi của
hiện tại. Bạn chỉ có thể đến nơi bạn muốn (tương lai) thông qua điểm tiếp cận
duy nhất là HIỆN TẠI – nơi mọi sự thay đổi diễn ra (chính là HIỆN TẠI).
Và khi bạn
nhận thức là điều này – KHOẢNH KHẮC HIỆN TẠI – là điểm duy nhất bạn hóa giải nỗi
đau để HẠNH PHÚC – thoát khỏi nô lệ để TỰ DO – tiếp cận với sự sống để ĐƯỢC SỐNG.
Khi đó BẠN TỈNH THỨC.
SỰ TỈNH THỨC
chính là THOÁT KHỎI VÔ MINH – hóa giải vô minh – vì bạn đã NHẬN THỨC ĐƯỢC BẢN
CHẤT CHÂN THẬT CỦA MÌNH. BẢN CHẤT CHÂN THẬT CỦA BẠN – chỉ hiển lộ khi bạn tập
trung 100% cuộc đời bạn vào TIÊU ĐIỂM CỦA
HIỆN TẠI. Từ đó chính sự HIỆN HỮU CỦA BẠN sẽ đi vào thế giới này – BẠN TỈNH
THỨC, vì trên cả HIỆN TẠI – bạn chính là thực thể tâm linh PHI THỜI GIAN.
BÂY GIỜ -
không phải là một điểm trong thời gian. BÂY GIỜ - là tiêu điểm BÊN NGOÀI CỦA THỜI
GIAN – và đó là tiêu điểm duy nhất để hóa giải vô minh. Mọi phương thức hóa giải
vô minh khác, đều chung quy lại chính là TIẾP CẬN HIỆN TẠI – như là “CÁNH CỔNG”
mà qua đó BẠN TRỰC NGỘ VỀ CHÍNH MÌNH.
BẠN CHÍNH
LÀ “HIỆN HỮU” – và HIỆN HỮU thì không cần phải chứng minh. Khi bạn NHẬN THỨC về
HIỆN HỮU – chính là BẠN – trong trạng thái “VÔ NIỆM” vào khoảnh khắc HIỆN TẠI,
BẠN TỈNH THỨC. Khi TỈNH THỨC, bạn tự khắc hóa giải vô minh.
Và khi bạn
hóa giải vô minh – thì có lẽ không phải là “Làm thế nào?” – mà chính là TRẠNG THÁI KHAI MINH được đưa vào trong
tất cả những gì bạn làm vào khoảnh khắc hiện tại. Và khi đó việc của bạn là “TIẾP
NHẬN” – KHOẢNH KHẮC HIỆN TẠI – như là khoảnh khắc hiện tại – mà không cần phải
muốn nó là gì khác hơn chính nó.
ÁNH SÁNG CỦA
Ý THỨC – ÁNH SÁNG CỦA KHAI MINH – sẽ đi qua bạn và đi vào thế giới này. Và BẠN
CHÍNH LÀ ÁNH SÁNG ĐÓ! Giống như bóng tối không thể tồn tại khi có ánh sáng chiếu
vào, sự vô minh không thể tồn tại khi có sự khai minh chiếu vào.
BẠN CHÍNH
LÀ ÁNH SÁNG. BẠN CHÍNH LÀ SỰ KHAI MINH. BẠN CHÍNH LÀ Ý THỨC THUẦN TÚY – trước
khi ý thức đó có bất kỳ suy nghĩ nào. Khi BẠN NHẬN THỨC ĐƯỢC ĐIỀU NÀY – sự vô
minh tự khắc sẽ tan biến.
#ANewHumanBeing - #Stupid - #Awakening - #Present - #Now
Ngày 3/2/2022
Thông điệp từ: TRẦN TRUNG KIÊN (TK) | ROYAL AUTHOR |
ROYAL ADVISOR
0 comments:
Đăng nhận xét