[Ngày 83/365/365] TỰ NGÃ (Phần 5)
TK (*) – Hỏi: Mục đích của việc hình thành Tự ngã trong kế hoạch của Vũ
trụ là gì? Và làm thế nào để chúng ta có thể Sống theo đúng mục đích?
Hoàng Gia – Đáp: Mặc dù Tự ngã được
xem là CÁI TÔI hư ngụy bên ngoài
trong sự tương tác với con người và vạn vật, nhưng Tự ngã có một ý nghĩa đặc biệt
đó chính là để mất đi Tự ngã. Cả Bản ngã và Tự ngã (cũng như Tâm trí) được xây
dựng với mục đích duy nhất là để mất đi. Xét về kế hoạch hoàn vũ của Vũ trụ thì
con người – theo như định mệnh là phải đi qua trạng thái bất thức để đến được
trạng thái TỈNH THỨC.
Trong Kinh Thánh, Chúa Yeshua kể về
câu chuyện đứa con hoang đàng chính là nói về tình trạng này của nhân loại. Có
một đứa con được sinh ra trong một gia đình có một người Cha giàu có và đầy đủ
về mọi mặt. Nhưng đứa con không thích ở trong hoàn cảnh đó, và bắt đầu ra đi
ngoài đường. Đứa con trở thành chàng thanh niên phiêu bạt rày đây mai đó trong
trạng thái bất thức về việc không biết gì về nguồn gốc đầy đủ của mình. Đứa con
đi qua rất nhiều nơi và cuối cùng trải qua tình trạng đói khát cùng cực. Cuối
cùng, chàng sực nhớ về gia đình của mình có một người Cha giàu có, cho nên đứa
con (giờ là chàng thanh niên) bắt đầu mong muốn về nhà. Về đến cổng nhà, chàng
thanh niên vô cùng mừng rỡ khi gặp được Cha của mình, và Cha của chàng thanh
niên cũng mừng rỡ không kém. Cuối cùng, chàng thanh niên được đón rước trở lại
với gia đình giàu có, nhưng giờ đây chàng thanh niên đã có tâm thức hoàn toàn
khác lúc trước, đó chính là trân trọng Cha mình và biết ơn về những gì chàng
thanh niên đã có (khác hoàn toàn với tâm thế trước đây).
Câu chuyện này tương đương như hành
trình của con người. Con người bắt đầu với trạng thái NHẬN THỨC đầy đủ nhưng lại không biết về trạng thái nhận thức đầy đủ
này. Giai đoạn thứ hai của cuộc đời người là tìm kiếm những thứ thuộc về bên
ngoài và hình thành nên cách nghĩ về THIẾU
THỐN và BẤT THỨC. Cuối cùng, trải qua hành trình gian khó con người phục hồi
lại NHẬN THỨC – trở nên TỈNH THỨC và nhận thức về BẢN CHẤT CỦA MÌNH là ĐẦY ĐỦ và không thiếu thốn thứ gì cả. Tuy
nhiên, sự nhận thức về TRẠNG THÁI ĐẦY ĐỦ của giai đoạn sau, sau khi đi qua tình
trạng thiếu tốn là tuyệt đối cần thiết bởi vì sự nhận thức này là VỪA ĐẦY ĐỦ và VỪA NHẬN THỨC VỀ SỰ ĐẦY ĐỦ đó
(thay vì trước kia chỉ có TRẠNG THÁI ĐẦY ĐỦ - nhưng lại BẤT THỨC, tức là không
nhận thức được trạng thái đầy đủ đó). Và có lẽ hành trình của con người là phải
đi qua định mệnh của cuộc đời, trải qua BẢN NGÃ và TỰ NGÃ – để đến được trạng
thái VÔ NGÃ và nhận ra được CHÂN NGÃ (BẢN THỂ HIỆN TIỀN) vốn đầy đủ và chưa bao
giờ thiếu thốn thứ gì.
Quay lại câu hỏi của bạn là: Mục đích
của việc hình thành Tự ngã trong kế hoạch của Vũ trụ là gì?
Mục đích của việc hình thành Tự ngã
trong kế hoạch của Vũ trụ là để Tự ngã mất đi, hay nói chính xác hơn là để cho
CON NGƯỜI có thể quan sát được Tự ngã được xây dựng trong trạng thái bất thức
cuối cùng sẽ phải được phá vỡ để CON NGƯỜI CHÂN THẬT (CHÂN NGÃ) hiển lộ trên đời
sống của chính họ.
Về mặt bản chất, Tự ngã của con người
có mối liên quan mật thiết với cấu trúc xã hội (môi trường) mà một người lớn
lên. Bên trong của mỗi con người, có Bản ngã (và tính nhiều mặt của Bản ngã) được
xây dựng bên trong tâm trí của con người, và bản ngã này có tương thích với xã
hội hay không tùy thuộc vào mức độ hiểu biết của Tâm trí của mỗi người đúng mục
đích như thế nào.
Nếu Bản ngã được xây dựng trong tâm
trí của mỗi người là sai mục đích, thì Tự ngã sẽ biểu hiện một cách sai mục
đích. Cho nên, con người sẽ phải tự thay đổi Bản ngã bên trong để tương thích với
Tự ngã bên ngoài. Điều này luôn luôn tạo ra sự mâu thuẫn không hồi kết giữa Bản
ngã bên trong với Tự ngã bên ngoài. Đó là lý tại sao cuộc chiến trường cửu của
con người chính là cuộc chiến với chính mình, hay chính xác hơn là cuộc chiến
giữa Bản ngã (CÁI TÔI bên trong tâm trí) với Tự ngã (CÁI TÔI trong sự tương tác
bên ngoài). Nhưng xét về mặt tổng quát thì CÁI TÔI trong sự tương tác bên ngoài
– tức là TỰ NGÃ là CÁI TÔI có tính thực tế hơn cái tôi bên trong tâm trí (BẢN
NGÃ). Và vì lý do đó, con người cần sự tương tác xã hội để cho sự lớn lên của
cuộc sống của mình theo đúng mục đích.
Nếu Bản ngã được xây dựng trong tâm
trí của mỗi người là đúng mục đích, thì Tự ngã sẽ được biểu hiện một cách đúng
mục đích hơn. Và vì thế cuộc sống của người đó sẽ đạt được thành công và có được
những thành tựu nhất định. Tuy nhiên, dù con người có đạt được thành công hay
có được những thành tựu nhất định – theo cấu trúc của BẢN NGÃ và TỰ NGÃ thì điều
đó không thực sự làm cho con người hạnh phúc và tự do. Nguyên nhân cho điều này
là xã hội được xây dựng dựa trên cấu trúc “VỊ KỶ” của bản ngã và tự ngã – cho
nên sự thành công dựa trên cấu trúc này sẽ không bao giờ làm cho con người thỏa
mãn thực sự, cho đến khi con người nhận ra được cấu trúc của xã hội mà họ đang
sống không hoàn toàn đúng đắn. Và vì thế, việc THỨC TỈNH MỤC ĐÍCH SỐNG là một điều cực kỳ quan trọng – để họ quay
về với BÊN TRONG và hiện hữu một đời sống thành công đúng nghĩa – SỐNG THEO ĐÚNG MỤC ĐÍCH.
Thông thường, đời sống của mỗi người
sẽ dao động giữa SAI MỤC ĐÍCH và ĐÚNG MỤC ĐÍCH, nghĩa là cấu trúc của Bản ngã
và Tự ngã được xây dựng một cách CHƯA ĐÚNG MỤC ĐÍCH. Và điều này cũng dẫn đến
cuộc đấu tranh trường cửu của con người với chính họ - với chính Bản ngã, Tự
ngã và cấu trúc xã hội mà một người sống trong đó.
Do đó, mục đích của việc hình thành Tự
ngã trong kế hoạch của Vũ trụ chính là để con người đi đến TỈNH THỨC – để nhận
ra rằng CHẲNG CÓ CÁI TÔI nào cả, chẳng có CÁI TÔI BÊN TRONG (thuộc về BẢN NGÃ)
cũng chẳng có CÁI TÔI BÊN NGOÀI (thuộc về TỰ NGÃ), vì tất cả đều chỉ là cấu
trúc của Tâm trí trong nỗ lực không mệt mỏi để trả lời câu hỏi “TÔI LÀ AI?”
nhưng hoàn toàn đó là thứ mà Tâm trí không hề biết.
Và điểm chung mà tất cả mọi người đều
đi đến chính là sự kết thúc của Bản ngã, Tự ngã và cả Tâm trí – để nhận ra sự
thật đơn giản là “CHẲNG CÓ CÁI TÔI NÀO CẢ”,
vì Vũ trụ là MỘT – và chẳng có cái tôi nào tách biệt với con người và vạn vật.
Điều này chính là điểm khởi đầu cho việc con người nhận thức về VÔ NGÃ – vì nếu
không có CÁI TÔI nào tách biệt với con người và vạn vật thì tất nhiên là VÔ NGÃ
rồi?
Và câu hỏi tiếp theo của bạn là: Làm
thế nào để chúng ta có thể Sống theo đúng mục đích?
Chúng ta Sống theo đúng mục đích khi
nhận ra được BẢN CHẤT CHÂN THẬT của ta và sống theo đúng bản chất chân thật đó.
Về mặt bản chất, BẠN – là thực thể
tâm linh có trải nghiệm tâm trí chứ không phải là tâm trí có trải nghiệm tâm
linh. Nói cách khác, bạn là THỰC THỂ VÔ HẠN bên ngoài tâm trí và được biểu hiện
trong cuộc sống dưới hình hài của một con người chứ không phải là con người (vật
chất) có trải nghiêm tâm linh. Thấu hiểu được SỰ THẬT ĐƠN GIẢN này chính là con
đường dẫn đến SỰ THỨC TỈNH bên trong bạn, và điều đó sẽ dẫn đến một đời sống
theo đúng mục đích.
Một sự thật là bởi vì con người là THỰC
THỂ TÂM LINH cho nên có những trải nghiệm tâm linh. Nói chính xác hơn là con
người vốn dĩ là thực thể thần linh cho nên có những trải nghiệm thuộc về thần
linh, mà đối với những loài chỉ có tâm trí không thể có được trải nghiệm thuộc
về thần linh.
Tại sao con bò cũng có tâm trí nhưng
lại không trải nghiệm được những khoảnh khắc tâm linh như những bộ phim thuộc về
thần linh? Hoặc là động vật không thể sáng tạo ra bất cứ vật chất gì, ngoại trừ
việc sinh sản?
Tại sao con chó cũng có tâm trí nhưng
lại không có những trải nghiệm thú vị khi xem các bộ phim siêu anh hùng hoặc
không có những trải nghiệm thần linh khi đọc sách (nói về thần linh)? Câu trả lời
đơn giản cho câu hỏi này chính là động vật chỉ thuộc về tâm trí (có tâm trí)
nhưng không phải thuộc về THỰC THỂ THẦN LINH cho nên không có những trải nghiệm
thuộc về thần linh. Câu trả lời đó cũng có nghĩa là: Bởi vì con người vốn dĩ là
THỰC THỂ THẦN LINH cho nên con người có những trải nghiệm “đồng cấp” thuộc về
thần linh (mà các động vật khác không có).
Trong một phân đoạn Kinh Thánh, Chúa
Yeshua hỏi rằng “Chúa Yeshua đáp rằng:
Trong luật pháp của các ngươi há chẳng chép rằng: Ta đã phán: Các ngươi là các THẦN
hay sao?” (Kinh Thánh | Giăng 10:34), với ngụ ý rằng con người có TÍNH THẦN
– chứ không chỉ có tính người (hoặc con) như hầu hết mọi người vẫn nghĩ. Điều
này cho thấy rằng “Con người là THỰC THỂ
TÂM LINH có trải nghiệm tâm trí chứ không phải là thực thể tâm trí có trải nghiệm
tâm linh.”
Khi con người có thể SỐNG THEO ĐÚNG VỚI
BẢN THỂ - SỐNG ĐÚNG VỚI BẢN CHẤT TÂM LINH của mình thì đó là hành trình SỐNG
THEO ĐÚNG MỤC ĐÍCH. Một hành trình sống theo đúng mục đích theo đó chính là hòa
hợp giữa CON NGƯỜI TÂM LINH (tức là BẢN THỂ SIÊU VIỆT (BẢN THỂ HIỆN TIỀN
(BEING)) với mục đích thuộc về đời đời, với CON NGƯỜI TÂM TRÍ (HUMAN) với mục
đích thuộc về đời này.
Nói cách khác, NGƯỜI THỨC TỈNH là người
có thể sống hòa hợp giữa thực thể siêu việt bên trong mình với thực thể bình
thường dưới hình hài của một con người. Điều này đơn giản chính là bạn bắt đầu
bước 2 chân trong 2 thế giới: THẾ GIỚI TÂM LINH – thuộc về CON NGƯỜI SIÊU VIỆT
bên trong bạn và THẾ GIỚI TÂM TRÍ – thuộc về CON NGƯỜI THƯỜNG NHẬT của bạn.
Sự hòa hợp này chính là sự hòa hợp giữa mục đích sống bên trong (TỈNH THỨC
& DUY TRÌ TRẠNG THÁI TỈNH THỨC) với mục đích sống bên ngoài (VIỆC ĐANG LÀM &
NHỮNG MONG MUỐN QUA VIỆC ĐANG LÀM) – và đó chính là hành trình sống theo đúng mục
đích.
///---
(*) Vấn đề - Thử thách: “Sống với
BẢN CHẤT CHÂN THẬT CỦA BẠN – không phải là bản ngã và cũng không phải là tự ngã
– mà BẢN CHẤT CHÂN THẬT của bạn chính là CHÂN NGÃ nằm đằng sau suy nghĩ của bạn”
(**) Câu hỏi – Thức tỉnh: “Tự ngã
của BẠN – và BẠN, cái nào là THẬT?”
(***) Trải nghiệm – Thực hành: “Sống
theo đúng mục đích = Hòa hợp giữa mục đích sống bên trong (TỈNH THỨC & DUY
TRÌ TRẠNG THÁI TỈNH THỨC) với mục đích sống bên ngoài (VIỆC ĐANG LÀM & NHỮNG
MONG MUỐN QUA VIỆC ĐANG LÀM).
Ngày 7/5/2022
Thông điệp từ TRẦN TRUNG KIÊN (TK) | ROYAL AUTHOR | ROYAL ADVISOR
0 comments:
Đăng nhận xét