[Ngày 84/365/365] VÔ NGÃ (Phần 1)
TK (*) – Hỏi: Tại sao là vô ngã? Và VÔ NGÃ là gì?
Hoàng Gia –
Đáp: Trước
nhất đó chính là câu hỏi: Tại sao là vô ngã?
Khi chúng
ta nhận ra được một sự thật đơn giản là “chẳng
cái tôi nào” tách biệt khỏi con người và vạn vật trong vũ trụ cả (và tất
nhiên đó là sự thật về cuộc sống). Sự thật về cuộc sống là VŨ TRỤ LÀ MỘT – và chẳng có cái tôi nào tách biệt khỏi con người và
vạn vật cả.
Làm gì có
CÁI TÔI nào tách biệt bạn với phần còn lại không phải là bạn?
Làm gì có
CÁI TÔI bên ngoài nào tách biệt giữa bạn với phần còn lại của Vũ trụ? Bởi vì
làm sao bạn có thể sống được nếu bạn tách biệt với phần còn lại của Vũ trụ? Và
ngược lại Vũ trụ cũng không mong muốn tách bạn với phần còn lại của Vũ trụ (ngoại
trừ bạn muốn thế)? Và đó là lý do tại sao việc NGHĨ BÊN TRONG có một cái tôi
tách biệt với phần còn lại của Vũ trụ - tức là BẢN NGÃ là một sai lầm căn bản của
tâm trí. Theo cách hiểu đó, với vai trò TỰ NGÃ – như là CÁI TÔI BÊN NGOÀI được
biểu hiện dưới dạng hành vi (với sự điều khiển của CÁI TÔI BÊN TRONG (tức là BẢN
NGÃ)) thì cũng là hư ngụy.
Nói cách
khác, cả BẢN NGÃ (CÁI TÔI BÊN TRONG TÂM TRÍ) và TỰ NGÃ (CÁI TÔI BÊN NGOÀI được
biểu hiện dưới dạng hành vi) đều là giả tưởng, được giả lập bên trong tâm trí của
mỗi con người và hoàn toàn không có thật trong đời sống thực tế. Và nếu không
có cái tôi nào (không có cái tôi bên trong, và cũng không có cái tôi bên ngoài)
tách biệt một người với phần còn lại của vũ trụ, thì điều đó tất nhiên là VÔ
NGÃ - tức là KHÔNG CÓ CÁI TÔI (KHÔNG CÓ ‘NGÃ’
nữa). Đó chính là lý do tại sao VÔ NGÃ là một thực tế của đời sống, bởi vì mỗi
người đều liên kết với người khác trong mối quan hệ giữa những sự kiện liên tiếp
nhau – từ sự kiện này đến sự kiện tiếp theo, và sự kiện là vĩnh viễn. Bởi vì Vũ
trụ còn tồn tại thì sự kiện còn tiếp diễn. Và điều này chính là SỰ THẬT ĐƠN GIẢN
về đời sống bên ngoài.
Vũ trụ là MỘT – cho nên chẳng có cái tôi nào tách biệt
con người với phần còn lại của con người đó.
Chính tâm
trí đã “cắt xén thực tại” và phân chia thực tại thành hai nửa – Một nửa là TÔI
và những gì thuộc về tôi, và một nửa còn lại là những gì không là tôi và những
gì không thuộc về tôi. Sự cắt xén thực tại này chính là nguyên nhân sinh ra đau
khổ - bất hạnh trên đời sống của con người.
Nói cách
khác, VŨ TRỤ BÊN NGOÀI LÀ MỘT – và không
thể cắt xén thành hai nửa tách biệt nhau (một nửa của tôi và thuộc về tôi, và một
nửa còn lại là không là tôi và không thuộc về tôi). Chính tâm trí đã cắt xén thực
tại thành hai nửa tách biệt nhau – và điều này đã sinh ra những thứ giả tưởng
(về tôi và của tôi) trên đời sống của mỗi người.
Câu hỏi đặt
ra là: CHỈ MỘT VŨ TRỤ - TRONG SỰ HỢP NHẤT VỚI CHÍNH NÓ, thì làm sao “một người”
có thể cắt xén vũ trụ thành hai nửa riêng biệt nhau? Thực tế là có bao nhiêu
người trong Vũ trụ này cũng không bao giờ có thể “cắt xén Vũ trụ” thành những
thứ riêng biệt nhau, vì điều đó là không thể. Chính tâm trí của con người đã cắt
xén thực tế, nhưng dù có cố gắng như thế nào – tâm trí cũng không thể biến điều
đó trở thành sự thật, vì SỰ THẬT ĐƠN GIẢN là “CHẲNG CÓ CÁI TÔI NÀO – tách biệt con người với phần còn lại không
thuộc về con người”. Và điều này chính là nguyên nhân dẫn đến sự thật về VÔ NGÃ
– tức chẳng có cái tôi nào cả.
Và đó cũng chính là câu trả lời cho câu hỏi: Tại sao
là vô ngã?
Vũ trụ bên ngoài – chỉ có MỘT KHÔNG GIAN – và CÁI MỘT
KHÔNG GIAN này bao gồm mọi đối tượng của vũ trụ.
Vũ trụ bên ngoài – chí có MỘT SỰ TĨNH LẶNG – cái KHÔNG
GIAN bao trùm mọi âm thanh.
Vũ trụ bên ngoài – chỉ có MỘT HIỆN TẠI VĨNH HẰNG (PHI
THỜI GIAN) – cái được xem là KHÔNG GIAN CỦA MỌI SỰ KIỆN.
Vũ trụ bên ngoài – chỉ có MỘT trong sự hợp nhất với
chính nó. Và tâm trí đã cắt xén Vũ trụ thành hai nửa riêng biệt nhau – một nửa
là tôi (và thuộc về tôi) và một nửa còn lại là không là tôi (và không thuộc về
tôi) và đó chính là sự bất thức. Khi chúng ta tỉnh thức, chúng ta nhận ra VŨ TRỤ
BÊN NGOÀI LÀ MỘT – và điều đó chính là nguyên nhân dẫn đến câu trả lời “Tại sao
là vô ngã?” – vì tương ứng với MỘT VŨ TRỤ BÊN NGOÀI – tức là chẳng có cái tôi
nào cả (vì cái tôi được sinh ra trong sự bất thức về việc tâm trí chia cắt Vũ
trụ thành 2 mảnh riêng biệt nhau – những thứ là tôi (và thuộc về tôi) và phần
còn lại là không là tôi (và không thuộc về tôi)) – thì điều này tất nhiên dẫn đến
VÔ NGÃ bên trong (với sự nhận thức ra sự vô ngã bên ngoài).
Và câu hỏi tiếp theo của bạn là: VÔ NGÃ là gì?
VÔ NGÃ là
nhận ra sự thật bên ngoài của Vũ trụ này chính là CHẲNG CÓ CÁI TÔI nào cả.
VÔ tức là
KHÔNG, NGÃ tức là CÁI TÔI, VÔ NGÃ tức là CHẲNG CÓ CÁI TÔI nào cả.
Chẳng có
cái tôi bên ngoài (chẳng có tự ngã) và cũng chẳng có cái tôi bên trong (bản
ngã) mà tất cả đều là một phần không thể tách rời khỏi Vũ trụ (và bạn chỉ là một
thực thể trong số đó). Bạn được sinh ra trong nguyên nhân của nhiều sự kiện nối
tiếp nhau trong Vũ trụ này, và với hình hài của một con người – về cơ bản bạn
chịu sự ảnh hưởng của Vũ trụ bên ngoài và không còn nữa. Tuy nhiên, điều này
không có nghĩa là BẢN THỂ THIÊNG LIÊNG (BEING) - tức BẢN THỂ HIỆN TIỀN của bạn
mất đi. Nói cách khác, khi bạn nhận ra được sự thật đơn giản về VÔ NGÃ bên
ngoài – tức không còn TỰ NGÃ cũng không còn BẢN NGÃ, bạn sẽ nhận ra được sự thật
tối thượng là CHẲNG CÓ CÁI TÔI BÊN TRONG TÂM TRÍ – và cái tôi được hình thành
dưới dạng hành vi bên ngoài cũng là một giả tưởng về cái tôi bên trong. Bạn
thoát khỏi nô lệ bản ngã (tự ngã) và thoát khỏi nô lệ tâm trí – thứ đã nô lệ
hóa con người trong suốt hàng ngàn năm của lịch sử.
chỉ đơn giản là những sự kiện – sinh và diệt trong chu kỳ bất tận của chính nó.
Và bạn cũng chính là một trong những sự kiện của Vũ trụ.
Nhưng điều
này không thể xác nhận rằng mọi thứ (mọi con người) đều Vô ngã. Bởi nếu ta chỉ
đến chỗ Vô ngã mà chưa thức tỉnh (tức chưa Thức tỉnh tâm linh) thì ta thường nhầm
lẫn về một cuộc sống “không có chính ta” – và điều này sẽ khiến cho tâm trí
không có lý do để phấn đấu. Và đó cũng là lý do tại sao hầu hết những người tự cho
là giác ngộ - thì thực ra chẳng giác ngộ gì cả, vì sự thật là “GIÁC NGỘ LÀ TRÒ
LỪA CỦA TÂM TRÍ” (khi tâm trí nói về việc bạn đã trở nên giác ngộ).
Tại sao
GIÁC NGỘ LÀ TRÒ LỪA CỦA TÂM TRÍ? Và sự hiểu biết về VÔ NGÃ chưa bao giờ là điểm
dừng cho những người giác ngộ thực sự (tỉnh thức thực sự)? Bởi vì sự thật là:
Phải có CÁI GÌ ĐÓ BÊN DƯỚI MỌI SỰ VÔ NGÃ
- thì mới nhận ra sự vô ngã của mỗi người và của mọi người. Phải có CÁI
GÌ ĐÓ LÀ THƯỜNG HẰNG bên ngoài mọi sự VÔ THƯỜNG – thì mới nhận ra được mọi sự vô
thường.
CÁI THƯỜNG HẰNG BÊN NGOÀI – chính là HIỆN TẠI (và HIỆN
TẠI VĨNH HẰNG – PHI THỜI GIAN).
Tương ứng với
cái thường hằng bên ngoài – là HIỆN TẠI (HIỆN TẠI VĨNH HẰNG – PHI THỜI GIAN),
thì cái thường hằng bên trong chính là HIỆN HỮU (PRESENCE) – tức là BẢN THỂ HIỆN
TIỀN (BEING) của bạn luôn thường hằng. Và việc tìm kiếm câu trả lời cho câu hỏi:
TÔI LÀ AI? MÌNH LÀ AI? TA LÀ AI? Chính là tìm kiếm được sự thường hằng bên
trong này – tương ứng với sự xác nhận về tính thường hằng của hiện tại bên
ngoài, và đó chính là CHÂN NGÃ – tức là BẢN THỂ THIÊNG LIÊNG – tức là BẢN THỂ
HIỆN TIỀN luôn thường hằng bên trong bạn, và BẢN THỂ THIÊNG LIÊNG đó – CHÂN NGÃ
đó – luôn chỉ biểu hiện qua bạn vào KHOẢNH KHẮC HIỆN TẠI – nơi duy nhất cuộc sống
bên ngoài diễn ra – và cũng là điểm duy nhất bạn tiếp xúc và TRỰC NGỘ về BẢN THỂ
HIỆN TIỀN (BEING) bên trong mình.
Tương ứng với
VÔ NGÃ bên ngoài – tức là SỰ HỢP NHẤT LÀM MỘT KHÔNG THỂ TÁCH RỜI CỦA VŨ TRỤ BÊN
NGOÀI – được biểu hiện lên trên bề mặt vào khoảnh khắc hiện tại, thì chính là
TRẠNG THÁI “VÔ NIỆM” bên trong bạn – tức là TRẠNG THÁI NHẬN THỨC MÀ KHÔNG CÓ BẤT
KỲ SUY NGHĨ NÀO.
Khi bạn “NHẬN
THỨC MÀ KHÔNG CÓ BẤT KỲ SUY NGHĨ NÀO” thì khi đó bạn sẽ không có quá khứ -
không có tương lai – không có bản ngã – và cũng không có tự ngã, và đó chính là
CON NGƯỜI CHÂN THẬT CỦA BẠN – SỰ TĨNH LẶNG bên dưới mọi âm thanh ồn ào bên
trong tâm trí của bạn. Và bạn chỉ TRỰC NGỘ về bản thể của bạn vào KHOẢNH KHẮC
HIỆN TẠI - nơi duy nhất mà cuộc sống bên
ngoài diễn ra, và cũng là nơi duy nhất mà bản thể bên trong của bạn được biểu
hiện.
Điều này có
nghĩa là: VÔ NGÃ là trạng thái tự nhiên của con người – cũng như VÔ NIỆM cũng
là trạng thái tự nhiên của con người.
Khi bạn NHẬN
THỨC mà không có bất kỳ suy nghĩ nào – thì bạn sẽ không có bản ngã nữa.
Khi bạn NHẬN
THỨC mà không có bất kỳ suy nghĩ nào – thì bạn không có bản ngã và dẫn đến bạn
cũng không có tự ngã nữa.
Khi bạn NHẬN
THỨC mà không có bất kỳ suy nghĩ nào –thì thời gian tâm lý thuộc về quá khứ và
tương lai thực ra cũng là một ảo tưởng bên trong tâm trí của bạn mà thôi.
Và cuối
cùng, bạn chính là THỰC THỂ TÂM LINH – đang NHẬN THỨC mà không cần có bất kỳ
suy nghĩ nào. Và BẠN – CHÍNH LÀ CÁI ĐÓ – CÁI MÀ SUY NGHĨ KHÔNG THỂ NGHĨ RA ĐƯỢC.
BẠN THỨC TỈNH!
///---
(*) Vấn đề - Thử thách: “HỢP NHẤT VỚI VŨ TRỤ (ONENESS WITH ALL LIFE)” – trong một thể thống nhất
không thể tách rời – bằng cách đi theo dòng chảy của hiện tại (GOING WITH FLOW IN
NOW)
(**) Câu hỏi – Thức tỉnh: “Nếu như cuộc sống KHÔNG CÓ CÁI TÔI NÀO – không có cái tôi bên trong
(không có bản ngã) – cũng không có cái tôi bên ngoài (không có tự ngã) – thì bản
chất đó là gì?”
(***) Thực hành – Trải nghiệm: “NHẬN THỨC mà không có bất kỳ suy nghĩ nào – Trải nghiệm về KHÔNG BẢN
NGÃ, KHÔNG TỰ NGÃ và KHÔNG CÓ THỜI GIAN (không có quá khứ và không có tương lai
– dưới dạng định nghĩa thuộc về tâm trí))”
0 comments:
Đăng nhận xét