[Ngày 85/365/365] VÔ NGÃ (Phần 2)
TK (*) – Hỏi: Hiểu về vô ngã có ý nghĩa gì trong đời sống? Và làm thế nào
đưa trạng thái vô ngã đi vào ứng dụng thực tế trong đời sống?
Hoàng Gia – Đáp: Đầu tiên đó chính là
câu trả lời cho câu hỏi: Hiểu về vô ngã có ý nghĩa gì trong đời sống? Bởi vì bản
chất của cuộc sống là vô ngã – tức là chẳng có “cái tôi” nào cả, cho nên một
trong những lầm lẫn tai hại nhất của cuộc sống chính là cho rằng có một cái tôi
(và những thứ thuộc về tôi) tách biệt với con người và vạn vật. Cuộc sống vốn
dĩ là MỘT, tức là bạn sẽ không thể tách rời cuộc sống và cuộc sống cũng không
thể tách rời khỏi bạn, thế thì làm gì có một cái tôi riêng biệt – phân biệt bạn
với phần còn lại của thế giới.
Một trong những lầm lẫn lâu đời nhất
của tâm trí đó là cho rằng có một cái tôi – tách bạn và Vũ trụ thành hai nửa
khác nhau (một nửa là bạn (và những thứ thuộc về bạn) – và nửa còn lại là những
thứ không là bạn (và không thuộc về bạn)). Chỉ với một sai lầm nhỏ này, tâm trí
đã tạo nên BẢN NGÃ – tức một cái tôi
bên trong tâm trí (và chỉ tồn tại bên trong tâm trí của bạn mà thôi). Và chắc
chắc rồi, BẢN NGÃ là ảo tưởng. Sự ảo
tưởng về bản ngã – có một cái tôi tách biệt với con người và vạn vật, sinh ra ảo
tưởng về thời gian bên trong bạn (có quá khứ, hiện tại và tương lai – như là một
dòng thời gian trôi).
Sự thật là, chính BẠN ĐÃ THAY ĐỔI – và THỜI GIAN THÌ ĐỨNG YÊN.
Sự thật là, THỜI GIAN LÀ MỘT ẢO TƯỞNG – vì sự thật là, chỉ có hiện tại và hiện
tại vĩnh hằng. Hơn thế nữa, hiện tại vĩnh hằng này đứng yên và chính là KHÔNG
GIAN CỦA SỰ KIỆN – và không gian của sự kiện này thì không thay đổi (mà chỉ có
các sự kiện bên trong không gian sự kiện thay đổi mà thôi).
Thấu hiểu được sự thật đơn giản này
là: Có một không gian chứa đựng những đối tượng đứng yên – gọi là KHÔNG GIAN
(và KHÔNG GIAN VÔ CÙNG), và có một không gian chứa đựng sự thay đổi của những đối
tượng – và không gian đó chính là HIỆN TẠI (và HIỆN TẠI VĨNH HẰNG).
Có một không gian chứa đựng vạn vật
và có một không gian chứa đựng sự thay đổi của vạn vật. Không gian chứa đựng vạn
vật chính là KHÔNG GIAN (và KHÔNG GIAN này là VÔ CÙNG), và không gian chứa đựng
sự thay đổi của vạn vật – được biểu hiện như là những sự kiện diễn ra đồng thời
trong toàn cõi vũ trụ - được gọi là HIỆN TẠI (và HIỆN TẠI này là VĨNH HẰNG). HIỆN
TẠI – và HIỆN TẠI VĨNH HẰNG này được biểu hiện ra trên bề mặt của nó chính là
KHOẢNH KHẮC HIỆN TẠI – BÂY GIỜ - tức là không gian cho tất cả các sự kiện diễn
ra đồng thời trong toàn cõi vũ trụ. Và theo một cách hiểu chính xác là, KHÔNG
GIAN CỦA SỰ KIỆN NÀY ĐỨNG YÊN – THƯỜNG HẰNG – KHÔNG THAY ĐỔI. Tức là HIỆN TẠI –
là THƯỜNG HẰNG và không thay đổi, làm nền cho sự thay đổi của mọi thứ bên trong
đó.
Vậy nên, sự thấu hiểu về VÔ THƯỜNG –
là khởi đầu cho sự tiến hóa về sự hiểu biết về TÍNH THƯỜNG HẰNG bên ngoài. Sự
vô thường bên ngoài chính là: Sự thay đổi liên tục của đối tượng (sự vật và sự
việc) được biểu hiện lên trên bề mặt là những sự kiện (tình huống) nối tiếp
nhau liên tục, và sự thường hằng là không gian cho sự thay đổi liên tục của những
sự kiện (tình huống) đó chính là HIỆN TẠI. Vậy HIỆN TẠI – chính là thứ THƯỜNG HẰNG
bên ngoài. Tương ứng với tính thường hằng ở bên trong là HIỆN HỮU (PRESENCE) –
hay còn gọi là BẢN THỂ HIỆN TIỀN (BEING) – tức là NGƯỜI QUAN SÁT – NGƯỜI TĨNH LẶNG
bên trong bạn.
Tương ứng với tính vô thường bên
ngoài – chính là VÔ NGÃ bên trong. Tính vô thường bên ngoài được hiểu là: Sự
thay đổi bên trong của những đối tượng (từ khi sinh ra đến khi mất đi) và sự
thay đổi vị trí của những đối tượng trong không gian, tương ứng với VÔ NGÃ bên
trong chính là sự sinh ra và mất đi của các dòng suy nghĩ (thuộc về bản ngã, hoặc
chỉ là sự suy nghĩ thông thường).
Tuy nhiên, nếu như mọi thứ đều vô thường
thì lấy gì đo lường được sự vô thường của mọi thứ. Và điều này có nghĩa là: Phải
có một thứ gì đó THƯỜNG HẰNG làm nền cho mọi thứ vô thường, và thứ thường hằng
bên ngoài chính là HIỆN TẠI (và HIỆN TẠI VĨNH HẰNG). HIỆN TẠI không phải là thứ
trong thời gian mà là thứ bên ngoài thời gian, và có thể nói HIỆN TẠI VĨNH HẰNG chính là PHI THỜI GIAN –
là chiều thứ 4 của không gian (như hầu hết các Nhà vật lý học hiện đại đã nói).
Đó chính là câu trả lời cho câu hỏi:
Hiểu về vô ngã có ý nghĩa gì trong đời sống?
Về mặt bản chất – BẠN LÀ MỘT THỰC THỂ VÔ NGÃ (không có
cái tôi nào tách biệt với con người và vạn vật) – và chỉ có sự hiểu biết này mới
giải phóng bạn ra khỏi TÍNH NGƯỜI – để vươn lên thấu hiểu được bên trong bạn có
BẢN TÍNH “THẦN” (tức là BẢN TÍNH “THẦN
LINH” qua sự trực ngộ của bạn về chính bạn).
KHOA HỌC CON NGƯỜI – hay còn gọi là KHOA HỌC TÂM
LINH, nói về con người không chỉ 2 cấp độ (CON và NGƯỜI) mà nói về con người
với ít nhất 4 cấp độ:
+ Cấp độ 1: Phần dưới CON – và
phần này có thể thấy ở một số con người đã mất hết tính CON NGƯỜI trong kế hoạch
tồn tại của họ (bất chấp sự tồn tại của đồng loại) – và phần “dưới CON” này được
biểu hiện như là những hành vi chỉ thuộc về bản năng (và dưới bản năng, mất hết
tính CON và mất luôn cả tính NGƯỜI).
+ Cấp độ 2: Phần CON – và phần
này có thể thấy ở hầu hết mọi người trong kế hoạch tồn tại của họ chấp nhận phục
vụ sự tồn tại của đồng loại.
+ Cấp độ 3: Phần NGƯỜI – và phần
này thường được nghiên cứu và phát triển cho con người đối với những con người
được gọi là SỐNG – vừa thực hiện kế hoạch tồn tại của mình đồng thời vừa giúp
cho người khác tồn tại, nhưng lại HƯỚNG THƯỢNG.
+ Cấp độ 4: Phần TRÊN NGƯỜI –
và phần này chưa từng được nghiên cứu, tức là NHẬN RA ĐƯỢC “BẢN TÍNH THẦN LINH”
bên trong mỗi con người. Đó chính là lý do cho sự ra đời của môn học KHOA HỌC
CON NGƯỜI – thứ chưa bao giờ được dạy ở đâu tại bất kỳ trường học chính thống
nào.
TÍNH – dưới CON | TÍNH – NGƯỜI |
TÍNH – CON | TÍNH – TRÊN NGƯỜI (TÍNH “THẦN”) |
KHOA HỌC CON NGƯỜI – hay còn gọi là KHOA HỌC TÂM
LINH – là sự trực ngộ ra được bản thể thần linh bên trong mình dưới dạng
hình hài của một con người. Và điều này hoàn toàn dễ hiểu, vì trong một phân đoạn
Kinh Thánh – Chúa Yeshua đã nói với những người cùng thời với Ngài rằng: “Đức Chúa Yeshua đáp rằng: Trong Luật pháp
của các ngươi há chẳng chép rằng ‘Ta đã phán: Các ngươi là các thần hay sao?’”
(Kinh Thánh | Giăng 10:34). Và câu này có nghĩa là: Các ngươi là các thần?,
tức là những con người được Lời Đức Chúa Trời phán đến là các thần. Và điều đó
cũng có nghĩa là con người có BẢN THỂ THẦN LINH bên trong mình – và chưa bao giờ
được đánh thức.
KHOA HỌC CON NGƯỜI – hay KHOA HỌC TÂM LINH (vốn không thuộc về tâm trí) – nghiên cứu và
phát triển con người dựa trên tính thấu hiểu được bản thể thần linh bên trong mỗi
con người. Và điều này chỉ có thể được “bước qua” khi con người hiểu được TÍNH
VÔ NGÃ của mình – tương ứng với TÍNH VÔ THƯỜNG (sự thay đổi bên ngoài) – và bằng
một cách nào đó (không thể hiểu được) – CON NGƯỜI có thể nhận ra bên trong mình
có một chân ngã (bản thể hiện tiền (BEING)) – tức là BẢN CHẤT CHÂN THẬT của
mình là HIỆN HỮU (PRESENCE) vốn thường hằng – cũng tức là BẢN THỂ THẦN LINH được
các Bậc Tỉnh Thức – Đấng Giác Ngộ nói đến trong suốt hàng ngàn năm qua.
Và câu hỏi tiếp theo của bạn là: Và làm thế nào đưa trạng thái vô ngã đi
vào ứng dụng thực tế trong đời sống?
Một khi bạn nhận ra được sự thật về SỰ THAY ĐỔI Ở BÊN NGOÀI – sự thay đổi của
các đối tượng (tình huống) được biểu hiện ra trên bề mặt của nó là những sự kiện
diễn ra đồng thời trong toàn cõi Vũ trụ, thì bạn nhận ra sự thật đáng kinh ngạc
là: “CHẤP NHẬN HIỆN TẠI” chính là sự
chấp nhận tối thượng – và là bước đầu tiên dẫn đến THỨC TỈNH.
Một trong những sự nhầm lẫn của tâm
trí về hiện tại, đó chính là: Tâm trí của con người nhầm lẫn chỉ một sự kiện diễn
ra trong hiện tại – như là CHÍNH LÀ HIỆN TẠI đó (vốn dĩ là KHÔNG GIAN CHO TẤT CẢ
CÁC SỰ KIỆN DIỄN RA ĐỒNG THỜI). Và chính sự nhầm lẫn nhỏ này dẫn đến thiếu hiểu
biết về thực tại – là có sự thay đổi và có không gian cho sự thay đổi diễn ra.
Bên ngoài có đối tượng – và KHÔNG
GIAN chứa đựng các đối tượng (gọi là không gian), nhưng các đối tượng thì liên
tục thay đổi (gọi là các sự kiện) – và các sự kiện luôn diễn ra bên trong KHÔNG
GIAN CỦA NHỮNG SỰ KIỆN – và KHÔNG GIAN CỦA CÁC SỰ KIỆN CHÍNH LÀ “HIỆN TẠI” (và
HIỆN TẠI VĨNH HẰNG – PHI THỜI GIAN – vốn thường hằng).
Vậy nên, một mặt sự thấu hiểu về VÔ
NGÃ – cho ta nhận thấy được VÔ THƯỜNG và không quá quan trọng về sự thay đổi của
các đối tượng và sự kiện (vốn chẳng thể không thay đổi) – nhưng qua đó ta còn
trực ngộ nhận ra được sự thật là: Bên ngoài có SỰ THƯỜNG HẰNG – chính là HIỆN TẠI
(là không gian thường hằng cho mọi sự thay đổi diễn ra) – và bằng một cách nào
đó – ta tìm về được BẢN THỂ CỦA CHÍNH MÌNH – chính là HIỆN HỮU (PRESENCE) – tức
là BẢN THỂ HIỆN TIỀN (BEING) – vốn thường hằng vẫn luôn hiện hữu bên trong
chúng ta trong từng phút giây.
VÔ THƯỜNG bên ngoài – VÔ NGÃ bên trong.
HIỆN TẠI bên ngoài – HIỆN HỮU bên trong.
VÔ THƯỜNG bên ngoài – biểu hiện sự thay đổi liên tục ở bên ngoài dưới dạng
các sự kiện (tình huống) nối tiếp nhau – VÔ NGÃ bên trong được biểu hiện như là
chẳng có CÁI NGÃ (BẢN NGÃ) nào bên trong cả.
HIỆN TẠI bên ngoài – được hiểu là TÍNH THƯỜNG HẰNG bên ngoài – tức là
KHÔNG GIAN CỦA SỰ THAY ĐỔI, HIỆN HỮU bên trong được biểu hiện là KHÔNG GIAN CHỨNG
KIẾN SỰ THAY ĐỔI bên trong.
Sự thức tỉnh này cho con người thoát
khỏi được giấc mơ hình tướng đã trói buộc con người trong suốt hàng ngàn năm của
lịch sử nhân loại. Và điều này có nghĩa là: Khi thấu hiểu về TRẠNG THÁI VÔ NGÃ
– chúng ta có thể ĐI CÙNG VỚI DÒNG CHẢY CỦA HIỆN TẠI (GOING WITH FLOW IN THE
NOW) – và đó là cách sống tốt nhất mà con người có thể từng sống trên hành tinh
này.
///---
(*) Vấn đề - Thử thách: Trải nghiệm
một cuộc sống chỉ có các sự kiện nối tiếp nhau – và mọi sự kiện đều diễn ra bên
trong hiện tại, và hiện tại thì vĩnh hằng và phi thời gian.
(**) Câu hỏi – Thức tỉnh: Nếu cái
gì cũng vô thường thì lấy cái gì để đo lường sự vô thường? Cái chứa đựng sự vô
thường bên ngoài chính là HIỆN TẠI (bên ngoài thời gian), và cái chứa đựng sự
vô thường bên trong (vô ngã) chính là HIỆN HỮU (PRESENCE) vốn là NGƯỜI CHỨNG KIẾN
đang quan sát mọi sự thay đổi (suy nghĩ) bên trong – và NGƯỜI QUAN SÁT này là
THƯỜNG HẰNG.
(***) Trải nghiệm – Thực hành: Trải
nghiệm một cuộc sống VÔ THƯỜNG bên ngoài bằng cách “cắm rễ” vào cái thường hằng
bên ngoài là HIỆN TẠI, và trải nghiệm một cuộc sống VÔ NGÃ bên trong bằng cách “cắm
rễ” vào cái thường hằng bên trong là HIỆN HỮU (PRESENCE) cùng với BẢN THỂ HIỆN
TIỀN (BEING) phi thời gian, với việc đi cùng với dòng chảy của hiện tại (GOING
WITH FLOW IN NOW).
0 comments:
Đăng nhận xét