[Ngày 87/365/365] VÔ NGÃ (Phần 4)
TK (*) – Hỏi: Làm thế nào để tôi trở nên vô ngã? Và nếu tôi trở nên vô
ngã thì tôi có mất đi động lực sống của mình không?
Hoàng Gia – Đáp: Bạn không phải làm
cho trạng thái vô ngã diễn ra, mà vô ngã chính là sự nhận thức ra từ chính bạn
rằng – chẳng có “bản ngã” (CÁI TÔI bên trong tâm trí của bạn) và cũng chẳng có
“tự ngã” (CÁI TÔI được biểu hiện dưới dạng hành vi của bạn). Và bởi vì nếu
không có CÁI TÔI nào cả (không có bản ngã, và cũng không có tự ngã) thì tất
nhiên VÔ NGÃ rồi. Chỉ đơn giản vậy thôi!
Như vậy, xét cho cùng VÔ NGÃ cũng chỉ
là một khái niệm về việc BẢN CHẤT CHÂN THẬT của bạn vốn dĩ không có CÁI TÔI nào
tách rời khỏi Vũ trụ. Giữa BẠN và VŨ TRỤ có mối quan hệ mật thiết với nhau và gần
như không thể tách rời. Bạn là một phần trong thể tách rời khỏi Vũ trụ, và Vũ
trụ cũng không thể tách rời khỏi bạn – vì Vũ trụ vận hành qua chính bạn – và
qua những người khác (đối tượng khác) trong sự tương tác tạo nên những sự kiện
liên tục và vĩnh cửu nối tiếp nhau.
Chính vì con người và vạn vật luôn
thay đổi (mà không phải là những đối tượng đứng yên) cho nên phải có KHÔNG GIAN CHỨA ĐỰNG SỰ THAY ĐỔI – và
không gian chứa đựng sự thay đổi chính là HIỆN
TẠI.
Nếu có một không gian chứa đựng sự đứng
yên của vạn hữu – không gian gian đó chính là KHÔNG GIAN mà chúng ta có thể thấy được (KHÔNG GIAN 3 CHIỀU). Thì cũng có một không gian chứa đựng sự thay đổi
của vạn hữu – không gian đó chính là HIỆN
TẠI – được biểu hiện qua KHOẢNH KHẮC
HIỆN TẠI (BÂY GIỜ). Và bởi vì tâm trí đã nhầm lẫn – chỉ một sự kiện diễn ra
trong hiện tại như chính là hiện tại đó – cho nên sinh ra ảo tưởng về thời gian
(cũng như ảo tưởng về sự “trôi của thời gian”). Nhưng sự thật là: Một là không
có thời gian – mà chỉ có HIỆN TẠI (và cái hiện tại vĩnh hằng này là phi thời
gian) – và hai là sự thấu hiểu về thời gian thực sự là ĐỨNG YÊN – mà chỉ có vạn
hữu thay đổi trong thời gian (đứng yên) đó.
Sự thay đổi của vạn hữu là có thật – và có một không gian chứa đựng sự
thay đổi của vạn hữu – chính là HIỆN TẠI. Hiểu được sự thay đổi của vạn hữu là hiểu được VÔ THƯỜNG.
Hiểu được hiện tại – là không gian chứa đựng sự thay đổi của vạn hữu chính là
hiểu về THƯỜNG HẰNG. Phải có cái thường hằng duy nhất – làm nền cho mọi sự vô
thường khác chứ? Vì nếu cái gì cũng vô thường thì lấy cái gì để đo sự vô thường
của vạn hữu? Cái thường hằng đó chính là
HIỆN TẠI.
Tương tự như thế, chẳng có cái tôi
nào – hoặc tất cả các tôi (bản ngã) bên trong bạn – thay đổi liên tục. Hiểu được
rằng chẳng có cái tôi nào – hoặc nếu có cái tôi bên trong thì những cái tôi đó
thay đổi liên tục tức là hiểu được VÔ NGÃ (chẳng có cái tôi nào). Hiểu được trạng
thái vô ngã này chỉ có thể được quan sát bởi HIỆN HỮU – tức là BẢN THỂ HIỆN
TIỀN (BEING) – tức là bản chất thường hằng của bạn, thì tức là bạn hiểu được
CHÂN NGÃ - là SỰ
THƯỜNG HẰNG bên trong bạn được biểu hiện trong sự trực ngộ của bạn về chính
bạn trong khoảnh khắc hiện tại. Và điều đó có nghĩa là: CÓ MỘT CHÂN NGÃ – tức là có một bản thể chân thật bên trong bạn – vốn thường hằng – làm nền cho mọi sự vô
ngã bên trong – và làm nền cho mọi sự vô thường bên ngoài. Hiểu được CHÍNH BẠN như
vậy – là THỨC TỈNH.
Trạng thái VÔ NGÃ bên trong – tương ứng
với sự thay đổi liên tục bên trong thuộc về cấu trúc tâm trí (và các tình huống
bên trong tâm trí thay đổi liên tục nối tiếp nhau). Trạng thái THƯỜNG HẰNG bên
trong – tương ứng với CHÂN NGÃ – tức bản chất chân thật của bạn – cũng tức là BẢN
THỂ HIỆN TIỀN (BEING) – cũng tức là HIỆN HỮU (PRESENCE) – luôn thường hằng ở
đây vào thời điểm bây giờ (bên trong).
Trạng thái VÔ THƯỜNG bên ngoài –
tương ứng với sự thay đổi liên tục bên ngoài thuộc về cấu trúc đối tượng (và sự
kiện thay đổi liên tục nối tiếp nhau). Trạng thái THƯỜNG HẰNG bên ngoài – tương
ứng với HIỆN TẠI (PRESENT) – tức là BÂY GIỜ (NOW) – cũng tức là bản chất chân
thật của Vũ trụ - vốn thường hằng – và được biểu hiện vào KHOẢNH KHẮC HIỆN TẠI
(PRESENT MOMENT) vào thời điểm ở đây và bây giờ (bên ngoài).
VÔ THƯỜNG bên ngoài – VÔ NGÃ bên
trong.
THƯỜNG HẰNG bên ngoài là HIỆN TẠI (PRESENT)–
THƯỜNG HẰNG bên trong là HIỆN HỮU (PRENSENCE).
BIẾT VŨ TRỤ - tức là biết sự thường hằng
bên ngoài này – tức là BIẾT HIỆN TẠI – HIỆN TẠI VĨNH HẰNG – và cái hiện tại
vĩnh hằng này là PHI THỜI GIAN – được biểu hiện trong thời gian vào KHOẢNH KHẮC
HIỆN TẠI (BÂY GIỜ) – và khoảnh khắc hiện tại (bây giờ) đó cũng không đổi.
BIẾT MÌNH – tức là BIẾT SỰ THƯỜNG HẰNG
BÊN TRONG.
Biết về mình – và BIẾT MÌNH là hai thứ
khác nhau hoàn toàn.
Biết về mình – thuộc về thời gian – một
con người có lịch sử và hoàn cảnh sống, thuộc về CÁI TÔI – có BẢN NGÃ và có TỰ
NGÃ. Đó là những gì mà tâm trí biết về bạn dưới dạng hồ sơ và danh tính. Và tất
cả những điều đó chỉ có thể được gọi khái quát về lịch sử của đời bạn (trong thời
gian) – có quá khứ và tương lai hữu hạn, cùng hoàn cảnh sống đầy những vấn đề.
Và hầu hết các hoàn cảnh sống đều đầy những vấn đề. Khi bạn hình dung ra mình
bên trong tâm trí của mình – có quá khứ và tương lai – thì BẠN CÓ MỘT MỐI QUAN HỆ VỚI CHÍNH MÌNH. Trong quá khứ và tương lai, bạn có một mối quan hệ với chính mình –
có những thứ thuận chiều (với các thành tích và thành đạt) nhưng hầu hết là
trái chiều (đau khổ và bất thức). Nhưng,
chỉ trong khoảnh khắc hiện tại – BẠN MỚI CHÍNH LÀ BẠN.
BIẾT MÌNH – đó chính là CÁI BIẾT BẠN
– chỉ trong khoảnh khắc hiện tại (nơi không còn thời gian nữa). Và trong hiện tại
– BIẾT MÌNH LÀ TRẠNG THÁI BIẾT SÂU SẮC
NHẤT. CÁI BIẾT MÌNH trong hiện tại cũng không thuộc về cái biết thuộc về
tâm trí. Đó chính là cái biết thuộc về NHẬN THỨC, bạn nhận thức ra chính mình
là thực thể - VÔ HÌNH VÔ TƯỚNG (và bên
ngoài thời không này) – và chỉ đi vào thời không này qua khoảnh khắc hiện tại.
Đó chính là CÁI BIẾT – về sự thường hằng của chính bạn. Đó chính CÁI BIẾT ĐẦY TỈNH
TÁO – mà không có bất kỳ suy nghĩ nào. Chỉ
trong khoảnh khắc hiện tại – BẠN MỚI LÀ CHÍNH BẠN – và khoảnh khắc hiện tại
– khi BẠN LÀ CHÍNH BẠN – thì tự khắc đó chính là trạng thái VÔ NGÃ.
Vậy nên, sự thật là bạn không làm thế
nào để trở nên vô ngã. BẠN TRỞ NÊN VÔ
NGÃ – vào cái khoảnh khắc hiện tại – BẠN
BIẾT MÌNH, mà không phải là trạng thái bạn có mối quan hệ với chính mình
(có lịch sử đời bạn – và hoàn cảnh sống của bạn) – dưới dạng bản ngã và tự ngã.
Điều đó có nghĩa là, VÔ NGÃ là trạng thái tự nhiên của con người khi “BẠN
BIẾT MÌNH” – mà không chỉ là biết về mình.
BẠN LÀ AI? Khi CÁI AI đó không gắn với lịch sử của đời bạn, đầy những đau
thương và những vấn đề rối ren.
BẠN LÀ AI? Khi CÁI AI đó không gắn với hoàn cảnh sống chỉ là một mảnh rất
nhỏ trong hiện tại (và khá mong manh)?
BẠN LÀ AI? Khi CÁI AI đó không có những dự tưởng về tương lai cùng những
lo lắng triền miên trong cuộc đấu tranh không hồi kết với chính mình?
BẠN LÀ AI? Chính là CÁI AI đó – chỉ được bạn trực ngộ trong KHOẢNH KHẮC
HIỆN TẠI. Và vào khoảnh khắc đó – BẠN THỰC SỰ BIẾT MÌNH – mà không chỉ là biết
về mình (như là một nhân dạng trong quá khứ cùng các dự tưởng trong tương lai,
với một hoàn cảnh sống đầy những vấn đề và rối ren).
Và CÁI ĐÓ hoàn toàn VÔ NGÃ. Chỉ đơn giản vậy thôi!
Vậy nên, câu trả lời cho câu hỏi:
“Làm thế nào để tôi trở nên vô ngã?”
Đó chính là bạn không phải làm thế
nào để trở nên vô ngã – BẠN CHỈ CẦN “BIẾT
MÌNH” – thực sự biết mình một cách chắc chắn nhất (chứ không phải biết về
mình) – đó chính là BẠN ĐÃ TRỰC NGỘ VỀ CHÍNH MÌNH. TRẠNG THÁI TRỰC NGỘ - BIẾT MÌNH – chính là VÔ NGÃ.
Và câu hỏi tiếp theo của bạn là: “Và nếu tôi trở nên vô ngã thì tôi có mất
đi động lực sống của mình không?”
Như đã từng chia sẻ, việc một người
trở nên vô ngã – đơn giản là bạn chỉ là người nhận ra sự thật về mình – CÁI SỰ
THẬT VỀ MÌNH đó rất đơn giản – gọi là SỰ THẬT ĐƠN GIẢN. SỰ THẬT ĐƠN GIẢN là chẳng
có cái tôi nào tách biệt với con người và tách biệt với Vũ trụ cả. Điều đó sẽ
giải phóng bạn được TỰ DO. Và chỉ đơn giản như thế! BẠN TỰ DO – thoát khỏi cái
tôi của mình – khi bạn tự do thoát khỏi tâm trí của mình. Và sự tự do thực sự
chỉ diễn ra khi bạn THẤY ĐƯỢC MÌNH – LÀ “VÔ NGÔ.
Vậy nên, trạng thái vô ngã chính là trạng thái tự nhiên của con người –
và sự thật đó là trạng thái tự nhiên của tất cả những ai thức tỉnh.
Vậy câu hỏi đặt ra là: “Nếu tôi trở
nên vô ngã thì tôi có mất đi động lực của mình không?”
Có thể bạn sẽ mất đi động lực tạm thời
nhưng nếu BẠN BIẾT MÌNH – BIẾT MÌNH MỘT CÁCH THỰC SỰ thì trạng thái mất đi động
lực sẽ là TẠM THỜI. Vì sao trạng thái mất đi động lực sẽ diễn ra – và diễn ra một
cách tạm thời (chứ không mãi mãi)?
Bởi vì khi bạn mất đi cái tôi (cái
tôi bên trong tâm trí – tức là BẢN NGÃ, và cái tôi bên ngoài trong sự tương tác
với mọi người – tức là TỰ NGÃ) thì tâm trí của bạn không còn động lực phấn đấu
vì điều gì nữa – vì nó cũng không biết phấn đấu vì điều gì nữa (vì trước đây
tâm trí phấn đấu cho sự tồn tại của chính nó, và trong trạng thái bất thức bạn
phấn đấu cho sự tồn tại của bản ngã (và tự ngã)). Cho nên trạng thái này sẽ khiến
bạn mất đi động lực tạm thời. Nhưng trạng thái này không mãi mãi – bởi vì ĐỘNG
LỰC của bạn sẽ được phục hồi – và nó đến từ một nguồn cội xa xôi hơn rất nhiều
– CỘI NGUỒN CỦA SỰ SÁNG TẠO – hay còn
gọi là CỘI NGUỒN CỦA TẤT CẢ.
Sự thật thì một con người thức tỉnh sẽ
có một đời sống “sống động” hơn nhiều so với đời sống của một người bình thường
(hoặc là cuộc đời của hầu hết mọi người). Nếu không, thì đó không phải là một
người TỈNH THỨC?
Tuy nhiên, một đời sống “sống động” của
một người tỉnh thức đến từ HIỆN HỮU
bên trong song song với VIỆC LÀM bên
ngoài mà nó không phải là “động lực – sống động” như nhiều người vẫn nghĩ – đến
từ BẢN NGÃ và TỰ NGÃ. Động lực đến từ bản ngã (tự ngã) được sinh ra – nhưng sẽ
chóng phai và rất mong manh, còn động lực đến từ CHÂN NGÃ (ĐẠI NGÃ) thì mạnh mẽ
hơn nhiều – nhưng phần lớn đó là “sóng ngầm”. Tuy nhiên, hầu hết những người thức
tỉnh sẽ trải qua giai đoạn “mất động lực tạm thời” – vì họ thực sự không còn có
lý do kết nối với thế giới (hoặc con người trong thế giới này) nữa. Đó là lý do
tại sao hầu hết những bậc tỉnh thức trong quá khứ - thường “ẩn dật” – một phần
vì họ không có lý do kết nối với thế giới này nữa, một phần vì họ không có
phương tiện để chia sẻ những gì họ biết đến với thế giới con người (ngoại trừ
những cuốn sách kinh điển mà ta đã từng biết đến hàng ngàn năm cách đây – được
viết ra bởi các BẬC TỈNH THỨC – BẬC GIÁC NGỘ).
Và quay lại câu hỏi của bạn: “Nếu tôi trở nên vô ngã thì tôi có mất đi động
lực của mình không?”
Câu trả lời hầu hết là CÓ – và nếu trạng thái vô ngã của bạn
chỉ thuộc về tâm trí – mà bạn không thể chạm đến CHÂN NGÃ – tức là SỰ THẬT VỀ CHÍNH
BẠN – thì trạng thái vô ngã kéo dài có thể kèm theo mất đi động lực lâu dài. Và
bạn đang chuyển giao thức tỉnh – hoặc chỉ đơn giản là “tâm trí” tạo nên một động
tác giả để tâm trí kéo dài sự tồn tại của chính nó. Và bạn cần thoát khỏi trạng
thái mất động lực này, vì thay vì mất động lực – thì bạn có động lực tích cực sẽ
tốt hơn. Vì chúng ta được sinh ra CHO NHỮNG NGƯỜI KHÁC – với vai trò là PHỤNG SỰ
- chứ không phải là cho chúng ta, cho nên trạng thái mất động lực không phải là
trạng thái thức tỉnh – không phải là trạng thái hiện hữu. HIỆN HỮU là TỈNH TÁO –
và trạng thái này có động lực rất lớn. THỨC TỈNH – là BẢN THỂ HIỆN TIỀN THỨC TỈNH
– và trạng thái này có động lực rất lớn – và bạn đi cùng với nguồn năng lực vô
biên, thì làm sao mất động lực được?
Và hầu hết câu trả lời là CÓ TẠM THỜI. Trạng thái vô ngã thường sẽ
làm cho bạn “ngắt kết nối” với thế giới vì bạn không còn lý do để kết nối với
con người – nhưng đây là TRẠNG THÁI TẠM THỜI – vì hiện tại bạn được kêu gọi để
TỈNH THỨC luôn kèm theo với mục đích cho sự thức tỉnh đó. Cho nên, mặc dù hầu hết
những ai thức tỉnh đều trải qua trạng thái vô ngã, và trạng thái vô ngã này sẽ
làm cho bạn “mất động lực tạm thời” cho đến khi bạn thức tỉnh thực sự - tức là
KẾT NỐI VỚI THỰC ĐỊA – KẾT NỐI VỚI CHÂN NGÃ – KẾT NỐI VỚI CHÍNH MÌNH – KẾT NỐI
VỚI VŨ TRỤ - thì động lực trở lại lớn hơn rất nhiều, vì bạn đi cùng với vũ trụ
- HỢP NHẤT VỚI VŨ TRỤ thì trạng thái mất động lực sẽ mất đi, và trạng thái động
lực đến từ bản ngã cũng mất đi, mà thay vào đó là trạng thái động lực đến từ một
nguồn cội xa xôi hơn rất nhiều – đó chính là NGUỒN CỘI VŨ TRỤ - NGUỒN CỘI
SÁNG TẠO – và là nguồn cội đã khai sinh ra vạn vật – đó chính là THƯỢNG ĐẾ.
Và cuối cùng, qua trạng thái vô ngã –
mà CHÂN NGÃ đi vào thế giới này – BẢN THỂ HIỆN TIỀN hành động qua bạn – tức là
HIỆN HỮU hành động qua bạn, và điều đó có nghĩa là ĐỘNG LỰC CỦA BẠN LỚN HƠN NHIỀU
– động lực này lớn hơn nhiều so với động lực đến từ bản ngã (tự ngã) như trước
đây. Và điều đó có nghĩa là, người tỉnh thức có sức mạnh thay đổi thế giới –
thay đổi con người – thay đổi vạn hữu – và thay đổi chính họ - từ động lực của
một nguồn cội xa xôi hơn rất nhiều – và CỘI NGUỒN CỦA VŨ TRỤ - bạn sống đúng mục
đích hơn – và đó cũng chính là mục đích tối thượng trên đời sống của bạn.
Khi bạn SỐNG ĐÚNG MỤC ĐÍCH – bạn sẽ
hòa hợp giữa mục đích bên trong (THỨC TỈNH và DUY TRÌ TRẠNG THÁI THỨC TỈNH – tức
là HIỆN HỮU) với mục đích bên ngoài (VIỆC ĐANG LÀM VÀ NHỮNG MONG MUỐN QUA VIỆC
ĐANG LÀM – tức là HÀNH ĐỘNG) và điều này sẽ giúp đời sống của bạn cân bằng. Và
tất nhiên rồi, bạn sẽ có động lực lớn hơn rất nhiều trong cuộc sống so với những
người bình thường chứ? Và động lực này không phải đến từ bản ngã (tự ngã) – mà động
lực này đến từ CHÂN NGÃ (ĐẠI NGÃ) – và cũng chính là động lực đến từ Vũ trụ - vừa
là bạn vừa THIÊNG LIÊNG hơn bạn rất nhiều.
///---
(*) Vấn đề - Thử thách: “Sống vô
ngã – mà vẫn có động lực vượt qua thử thách.”
(**) Câu hỏi – Thức tỉnh: “Làm thế
nào để qua VÔ NGÃ – bạn trực ngộ về CHÂN NGÃ – tức là BẢN THỂ THƯỜNG HẰNG của bạn?”
(***) Trải nghiệm – Thực hành: “SỐNG
ĐÚNG MỤC ĐÍCH bằng cách hòa hợp giữa mục đích bên trong (THỨC TỈNH & DUY
TRÌ TRẠNG THÁI THỨC TỈNH – tức là HIỆN HỮU) với mục đích bên ngoài (VIỆC ĐANG
LÀM & NHỮNG MONG MUỐN QUA VIỆC ĐANG LÀM – tức là HÀNH ĐỘNG), trong trạng
thái vô ngã (bên trong) – kết nối với thực địa bên ngoài.”
Ngày 20/6/2022
Thông điệp từ TRẦN TRUNG KIÊN (TK) | ROYAL AUTHOR | ROYAL ADVISOR
0 comments:
Đăng nhận xét